Anh Lê Đàn Thực nói, mỗi khi nhớ nhà, nghĩ đến tổ quốc mình xã hội ổn định, vật chất phong phú, anh rất yên tâm cuộc sống của vợ con mình. Trong anh, chị Khúc Lâm vợ anh là người tháo vát, quan tâm mọi người, chị chắc chắn trông nom gia đình đâu vào đấy:
"Tôi hết sức tin tưởng vợ tôi, năng lực của cô ấy rất khá, tôi rất yên trí. Tôi nghĩ thời gian này lại cho cô ấy một dịp rèn luyện."
Nhiệm kỳ một năm cũng sắp đến. Bác sĩ thực nói, anh và đồng đội đều mong mỏi sớm ngày trở về tổ quốc, trở về với mái ấm gia đình.
Người thân sắp trở về rồi, chị Khúc Lâm và con trai bắt đầu đếm từng ngày một. Cậu con trai Lê Hách Thần mong bố sớm về cùng đi chơi bóng, bởi vì bố thần không ở nhà một năm trời, thì kỹ thuật chơi bóng của Thần chẳng tiến bộ là bao :
"Đợi sau khi bố về, cháu mong muốn nhất là cùng với bố đi đánh bóng bàn và chơi cầu lông. Kỹ thuật chơi bóng của bố cháu khá lắm, có thể dạy cháu."
Còn chị Khúc Lâm thì sao ? chị nói ông xã thích ăn nhất món mì tương Bắc Kinh, đợi anh ấy về đến Bắc Kinh sẽ khao anh một bữa mì tương ở cửa hiệu mì tương thịt chính cống Bắc Kinh. 1 2 3
|