Hùng Anh: Qúi vị và các bạn thính giả thân mến, 7 năm trước Hùng Anh từng có dịp đến thành phố Đông Hưng Quảng Tây phỏng vấn hai vợ chồng cụ Bạch Vân và Hoàng Sơn, trong Chương trình đặc biệt đón Giao thừa năm ngoái Hùng Anh đã mời hai cụ đến phòng thu xây dựng một tiểu phẩm với tiêu đề "Kể chuyện", tiểu phẩm này đã nhận được sự đánh giá cao của các bạn thính giả. Như chúng ta thường nói, chương trình hay dở điều quan trọng là phải có sự chuẩn bị chu đáo, lên kế hoạch một cách cặn kẽ. Gần đây, cụ bà Bạch Vân gọi điện tới bản Đài cho biết, con "gà trống" nhà cụ đã đẻ trứng. Hùng Anh nghe mà giật mình, quả là một chuyện lạ trên đời, cần phải bố trí thời gian, lên kế hoạch để xây dựng một chương trình đặc sắc giới thiệu với mọi người, hơn nữa tiết mục "Đời sống Xã hội" cũng rất được các bạn thính giả ưu ái, biết đầu nhờ con gà trống nổi tiếng này sẽ có vô số các doanh nghiệp đến đặt hàng quảng cáo, đến lúc đó Hùng Anh chỉ sợ đếm tiền không xuể mà thôi.
Lệ Quyên: Hải Vân ơi, nhà có khách đấy. Một ông ký giả kỳ cựu đến thăm. Con hãy chuẩn bị mấy món tươm tất một chút để đãi khách. Hải Vân: Vâng á. Vậy con xuống bếp chuẩn bị nhé. Lệ Quyên: Ừ, nhanh đi con. Quay sang hỏi ông nhà báo. Ông nhà báo này, chương trình này của ông làm song định phát trên Đài nào đấy?
Hùng Anh: lẩm bẩm một mình: Bà cụ này không lắm, mình không thể nói thực lòng được. Dạ thưa cụ, chương trình sẽ phát trên Đài Phát thanh đối ngoại Quảng Tây và Vân Nam ạ.
Lệ Quyên: Phát trên Đài địa phương à. Tốt lắm, đừng phát trên Đài Trung ương nhé, nhất là Đài Phát thanh Quốc tế Trung Quốc, dở lắm. Giao thừa năm ngoái sau khi tôi đến Đài Phát thanh Quốc tế Trung Quốc làm chương trình Tết, chao ôi...suốt cả năm xủi xeo lắm, làm gì cũng thua lỗ. Tôi viết cuốn sách thứ hai với tựa đề "Cuộc đời tôi" không bán được cuốn, chẳng ai thèm dòm ngó. Những nhà hàng, quán phở, trại nuôi gà chẳng ai mời tôi đi cắt băng khánh thành nữa. Tiếng tăm sa sút quá.
Hùng Anh: Dạ, Cụ đừng lo, chương trình hôm nay mà phát trên Đài thì tiếng tăm của cụ sẽ vang lừng khắp nơi đấy, cụ muốn gì sẽ được nấy. Thôi, trước hết chúng ta hãy làm một pô hình đã, Hùng Anh sẽ Pốt nó lên Trang web của Đài, chỉ sợ cư dân mạng truy cập mạnh quá làm sập mạng thì gay quá...đấy.
Lệ Quyên: Nhưng tôi không chụp chung với "lão già" ấy đâu? Thôi, cũng phải chụp mới được, không chụp người ta lại tưởng tôi lại li hôn rồi, những vụ Xi-căng-đan này chẳng hay ho gì đâu. Lão già Hoàng Sơn ơi, ra đây nhanh lên. Nguyễn Thanh: Ơi, có việc gì đấy hở bà?
Hùng Anh: Qúi vị và các bạn thính giả thân mến, Hùng Anh hiện đang có mặt tại nhà hai cụ Bạch Vân và Hoàng Sơn đưa tin với các bạn. Mới đây, nhà cụ Bạch Vân và Hoàng Sơn xảy ra một chuyện kỳ lạ nhất trên đời, con gà thống nhà cụ đã đẻ trứng. Nguyễn Thanh nghe vậy liền co chân bỏ chạy...tôi có việc gấp xin phép Hùng Anh nhé.
Lệ Quyên: Ôi..cái lão già chết tiệt kia, có gì mà phải bỏ chạy. Lại đây, lại đây nhanh lên.
Nguyễn Thanh: Bà chỉ được cái võ mồm, bép xép có ngày chết oan đấy.
Lệ Quyên: Nào tôi nói có sai đâu, sự thật là đúng như vậy cơ mà...
Nguyễn Thanh: Bà bảo gà trống nhà mình đẻ trứng có khác nào hô hoán với thiên hạ rằng: tôi đã mang bầu. Lại muốn ôm vạ vào thân đấy hả?
Lệ Quyên: Thôi, ông im đi, cứ nghe thấy ông "hót" là tôi đã phát chán. Như Giao thừa năm ngoái khi chúng minh làm chương trình "Kể chuyện" tại Ban Việt ngữ Đài Phát thanh Quốc tế Trung Quốc, mỗi khi ông lên tiếng là tôi thấy ớn, toàn là "kẻ" tôi thôi... Bây giờ ông im đi, tôi đếm một...hai...
Nguyễn Thanh: Bà đếm một, hai, bà suốc cả đời rồi, cái gì cũng phải chiều theo ý bà mới được.
Lệ Quyên: Khi nào tôi nói bắt đầu...ông phải phối hợp với Hùng Anh để làm chương trình...nhớ chưa?
Nguyễn Thanh: Nhớ rồi...cứ làm theo lệnh của bà.
Hùng Anh: Dạ, hai cụ đã chuẩn bị xong chưa? Chúng ta bắt đầu ghi âm nhé?
Lệ Quyên: Xong rồi, anh cứ bắt đầu đi.
Nguyễn Thanh: Anh Hùng Anh này, tôi xin nói thực lòng với anh: cuốn sách thứ 2 "Cuộc đời của tôi" mà bà xã tôi viết năm ngoái chẳng bán được mấy cuốn, mà còn nợ khất Nhà Xuất bản 2 vạn đồng đấy.
Hùng Anh: Hai vạn đồng chẳng đáng là bao, đây cháu xin tạm ứng trước cho hai cụ 2 vạn đồng tiền thù lao cho xây dựng chương trình hôm nay.
Lệ Quyên: Anh Hùng Anh này, nếu anh muốn tìm hiểu tình hình làm ra ăn lên của tôi xin hãy truy cập Blốc.com "Mây trắng lững lờ" nhé.
Hùng Anh: Chao ôi, cụ bà đúng là "tiến cùng thời đại", còn viết nhật ký mạng nữa à?
Lệ Quyên: Bây giờ những người có chút tiếng tăm, "sao" với "siêu" gì đấy đều viết Blốc cả, mình cũng không thể tụt hậu mới được.
Hùng Anh: Vâng, thôi chuyện các "sao" viết Blốc lát nữa cháu sẽ phỏng vấn cụ, bây giờ chúng ta hãy đi thẳng vào vấn đề nhé? Thưa cụ bà Bạch Vận, xin cụ cho biết con gà trống nhà cụ trước khi đe trứng nó có những biểu hiện gì không?
Nguyễn Thanh: Chẳng có biểu hiện gì cả.
Lệ Quyên: Sao lại không có, không có sao được? Phải nói rằng con gà trống trước khi đẻ trứng quả thực có một số biểu hiện, hơn nữa là rất rõ nét, nổi bật nhất là biến đổi trên nét mắt của nó.
Nguyễn Thanh: Ừ đúng đấy, trước khi đẻ nó cười khanh khách.
Hùng Anh: Vậy xin cụ ông kể lại tường tận sự biểu hiện của con gà trống trước đẻ trứng ạ?
Nguyễn Thanh: Nếu nói con gà trống không có biểu hiện gì trước khi đẻ trứng là không đúng, bởi vì trong lòng nó lúc đó vô cùng mâu thuẫn. Đường đường chính là một con gà trống tại sao lại phải đẻ trứng? tại sao lại phải làm cái việc mà nhẽ ra không phải là bổn phận của nó. Những con gà trống khác, những bác vịt, bác ngan, bác ngỗng sẽ nhìn nó ra sao? Tệ nhất là các cô "gà mái" từng một thời dan díu với nó sẽ nghĩ thế nào? Nhưng mà, nói đi thì cũng phải nghĩ lại, có trứng thì phải đẻ chứ, kệ mặc người ta muốn nói gì thì nói? Muốn gọi là bố hay mẹ, cố, dì, chú cậu cũng được? Có trứng mà không đẻ thì cứ anh ách, bực chết người, bởi vậy, dặn một cái, thế là xong...
1 2 3 4 5 |