A---Một hôm tôi đang làm việc, bỗng nhiên có tiếng điện thoại, gọi tôi đến bệnh viện ngay.
B---Việc là như thế này, tôi đang tưới hoa trong vườn, bỗng nghe bộp một cái, hóa ra con của anh ta rơi từ ban công tầng hai xuống, tọt luôn vào cốc trà của tôi, suýt nữa thì chết đuối.
A---Thế con tôi là con dế à?
B---Khiếp quá, tôi vội bế cháu đến bệnh viện, rồi bảo nhà tôi gọi ngay điện thoại cho anh ta.
A---Khi tôi đến bệnh viện, thì con tôi đã biến nguy thành an. Lúc ấy tôi cảm thấy hết sức xúc động.
B---Nếu không tại sao lại có câu nói: "Bán anh em xa mua láng giềng gần".
A---Trẻ em bắt chước người lớn, cái gì cũng ném xuống, cuối cùng ném luôn cả mình. Hàng xóm ơi, tôi thật không phải với anh.
B---Không sao, tôi cũng có lỗi với anh. Tất cả lạp xướng nhà anh đều do tôi lấy ăn đấy.
A---Thế mà tôi hỏi anh ta, thì anh ta lại đổ cho mèo nó ăn. Này, nghe anh nói vậy, tôi cảm thấy vẫn còn điều không phải với anh. Lần trước nhà anh có một bức điện khẩn, anh không ở nhà, tôi nhét vào trong túi đến nửa tháng sau mới ném vào cửa nhà anh.
B---Mở bức điện khẩn ra xem, thì hóa ra là điện báo tôi ra ga để đón cậu.
A---Thế anh có đi không?
B---Tôi hộc tốc ra ga, anh có biết không, cậu tôi vẫn đang ở đó.
A---Nửa tháng rồi mà vẫn ở đấy à?
B---Ở đó ăn xin.
A---Xin lỗi nhé, tôi bắt cậu anh phải đi ăn xin.
B---Tôi cũng không phải với anh, được rỗi tôi thường gọi điện quấy rối nhà anh, khuyên bà xá ly hôn với anh, đó chính là tôi đấy.
A---Thì hóa ra hồi đó vừa về đến nhà, thì bà xá lập tức gây sự, bắt tôi thú nhận có bồ ở ngoài. Anh cũng tha lỗi cho tôi nhé, tôi cũng thường xuyên ném rác xuống vườn hoa nhà anh.
B---Anh cũng tha lỗi cho tôi, chỗ rác ấy tôi đều giữ lại rồi trộn với cơm thừa canh cặn, để cho lên men rồi lại vứt vào trước cửa nhà anh.
A---Thảo nào có hôm tôi vừa mở cửa, dễ có tới hơn chục nghìn con nhặng xông bừa vào tôi, đẩy tôi vào nhà, thời gian đó khiến tôi không dám ra khỏi cửa nếu như không đội mũ bảo hiểm.
A---Chớp mắt lại một năm trôi qua, lại đến dằm trung thu, bây giờ quan hệ hai nhà chúng ta giống như người trong một nhà vậy. Hàng xóm dưới nhà ơi, lên đây cùng ăn bánh nướng và bữa cơm đoàn tụ với chúng tôi nhé.
A---Được thôi, chúng tôi đến ngay, tôi còn có chút thuốc lá thơm, chè ngon, hoa quả và bánh kẹo cùng đón tết Trung thu đây. À mà này, tôi còn mang theo tiền điện thoại mà tôi gọi cho Tổng thống Mỹ Ô-ba-ma cách đây một năm, vừa chẵn một nghìn tệ đây.
Chung---(bài hát) gặp nhau dưới ánh trăng sáng ngời, gặp nhau trong ký ức không phai, chúng ta mãi mãi gắn bó bên nhau.
<< 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 >>