A---Thế ăn hoa quả không?
B---Sẽ bị ợ.
A---Vậy chúng mình làm gì?
B---Muốn làm gì thì anh nói đi.
A---Trò chuyện nhé.
B---Nói đi, cuối cùng vẫn là anh chi cơ mà.
A---Em ơi, hay là anh kể lại cho em một chuyện tiếu lâm để phá vỡ tình trạng khó xử nhé. Chuyện này lý thú lắm, anh sống đến ngày hôm nay là nhờ có chuyện tiếu lâm này đấy. Chuyện kể rằng, một con hổ bị rắn cắn, hổ tức quá muốn dẫm chết con rắn này, con hổ đuổi con rắn, đuổi đến bờ sông, con rắn liền chui xuống dưới nước, thấy vậy, con hổ chờ sẵn bên bờ, hổ thầm nghĩ, ta không tin mày không ra. Một lát sau, một con ba ba nhô ra khỏi mặt nước, con hổ nhào lên bám chặt nó rồi nói, "thằng dồ dại, mày tưởng mày mặc áo gi-lê là tao không nhận ra mày hả?" Ha...ha... (cười)
B--- (Liếc mắt một cái), anh ơi, anh nói gì đấy.
A---Này, em ơi, xin lỗi, xin lỗi em nhé, anh không để ý em lại mặc áo gi-lê. Anh xin kể lại nhé, anh xin lỗi, anh kể sai rồi, chính ra là khi con hổ đuổi bắt con ba ba, thì con ba ba đã chui xuống nước, một lúc sau nhô lên một con rắn, con hổ nhào lên bám lấy con rắn nói: "đồ dồ dại này, cho dù mày có cởi áo gi-lê ra thì tao vẫn nhận ra được mày."
B---Anh này, em giận thật rồi đấy.
A---Này, em ơi, tại sao chính trong lúc này em lại cởi áo gi-lê hả em? Anh vốn là muốn kể chuyện tiếu lâm cho em nghe, nhưng em lúc thì mặc áo gi-lê, lúc lại cởi áo gi-lê, em cứ phối hợp cho anh làm gì?
B---Em về đây (tức giận).
A---Em, em đừng giận nhé.
B---Mất thể diện quá. Này, anh, anh rí rỏm lắm cơ mà. Thế sao con trai anh lại bảo anh cứ buồn suốt ngày hả anh.
A---Nói thực với em.
B---Ừ, anh nói đi.
A---Trước đây, anh ở nông thôn.
B---Vâng.
A---Hồi đó anh là trung tâm.
B---Dạ.
A---Về sau, con trai anh rất hiếu thảo.
B---Ừ.
A---Nó kiếm tiền tại thành thị.
B---Vâng.
1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16