A---Thế à ?
B---Đúng thế còn gì nữa, thật là buồn cười.
A---Em làm anh mệt quá.
B---Ừ....
A---Này, em ơi, chúng mình đừng cười có được không hả em?
B---Tại sao?
A---Anh cần phải biết rõ, con trai anh mời em đến làm gì? Xin em cho biết rồi mới cười tiếp có được không?
B---Em chỉ đến nói chuyện, việc nước việc nhà và tâm sự với anh thôi.
A---Thế là tam bồi à.
B---Anh nói gì, sao lại tam bồi.
A---Em ơi, anh quả là không biết em đến làm gì....
B---Anh không rõ thì anh hỏi em vậy. Này, em cho rằng, công việc của chúng em nói cho dễ nghe thì gọi là dịch vụ gia đình, bằng không thì g̣ọi là làm thuê tính giờ, ở nước ngoài gọi là (psychologist), dịch sang tiếng Trung Quốc là bác sĩ tâm lý, anh chả hiểu gì cả, thôi em đi về đây, thật là mất thể diện .
A---Này, em nghe anh nói nhé, anh suốt ngày một mình ở nhà, may mắn lắm mới tìm được em, nhưng em lại bỏ đi do anh phương hại tới em, anh xin em quay lại đã.
B---Tiền đâu.
A---Tiền gì hả em?
B---Con trai anh nói, một tiếng 40, đã đủ một tiếng rồi đấy.
A---Này, đưa cho em năm chục vậy.
B---Đưa tiền lẻ thôi, em không có 10 tệ trả lại đâu, cứ đưa tiền lẻ cho tiện.
A---Anh không có tiền lẻ, em cứ cầm đi.
B---Em lấy thêm 10 đồng của anh làm gì, anh cho em tiền lẻ đi.
A---Em không có tiền lẻ, anh cũng chả có, thôi em nói chuyện với anh thêm 10 tệ nhé.
B---Vậy em xin kiên nhẫn thêm 10 tệ.
A---Đúng vậy, mời em ngồi, vừa rồi anh không phải với em, anh xin lỗi em. Mời em ngồi, em hút thuốc lá không?
B---Em không biết hút ạ.
A---Uống nước không?
B---Em có ạ.
1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16