Môn đua xe đạp bắt nguồn từ Châu Âu. Năm 1790, bá tước Comte de Sivrac Pháp lắp hai bánh xe vào con ngựa gỗ, người ngồi lên trên dùng hai chân đạp xuống đất mà đi, gọi là xe ngựa gỗ.
Năm 1861 hai cha con Michaud người Pháp phát minh ra loại xe đạp lốp trước to, lốp sau nhỏ, lốp trước có lặp trục khuỷu và bàn đạp có thể chuyển động, năm 1867 được triển lãm tại hội chợ Pa-ri. Năm 1874 H.J Lawson người Anh đã dùng kết cấu chuyển động xích trên xe đạp. Năm 1886 J.Starley người Anh đã dùng trục có ổ bi quay và phanh xe, đồng thời đổi lốp trước và lốp sau đều bằng nhau. Năm 1888 John Boyd Dunlop người Anh đã sử dụng thành công lốp cao su có bơm hơi, đến lúc đó xe đạp cơ bản hoàn thiện.
Ngày 31 tháng 5 năm 1868 Pháp đã tổ chức cuộc đua xe đạp tại một công viên, đây là cuộc đua xe đạp sớm nhất được ghi chép. Năm 1893 tổ chức giải vô địch đua xe đạp nghiệp dư thế giới lần thứ nhất. Năm 1895 tổ chức đua xe đạp nhà nghề lần thứ nhất. Đua xe đạp ở thế vận hội chia làm 3 loại lớn là giải trên sân bãi, giải trên đường cái và giải việt dã.
Giải trên sân bãi tiến hành trên trường đua xe đạp. Trường đua xe đạp là hình chậu bầu dục, đường đua làm bằng gỗ cứng, xi măng hoặc nhựa đường. Sân đua tiêu chuẩn quốc tế có chu vi là 333,33 mét. Đường đua rộng 5 đến 9 mét, độ dốc đường vòng từ 25 đến 45 độ. Thi đấu ở thế vận hội có các môn thi bám đuổi, thi có bấm giờ, thi tính điểm và thi tốc độ.
1 2
|