Vài nét về Đài phát thanh quốc tế Trung QuốcBan tiếng Việt Nam

Dự Báo Thời Tiết
China Radio International
Thời sự Trung Quốc 
Thời sự Quốc Tế 
  Đời sống kinh tế 
  Đời sống xã hội 
  Hộp thư Ngọc Ánh

Khoa học-Đời sống

Thế giới phụ nữ

Vườn văn hóa

Câu chuyện cuối tuần

Truyện thành ngữ Trung Quốc
(GMT+08:00) 2004-10-20 10:05:49    
Một cặp vợ chồng người Hàn quốc sinh sống ở thành phố Hàng Châu

cri

Hai cô con gái của anh chị He-zheng-súc đều học trong một trường tiểu học ở Hàng Châu, con lớn năm nay 13 tuổi, con gái thứ hai năm nay 12 tuổi. Ở nhà trường, hai cháu cũng như các học sinh Trung Quốc khác, nói tiếng phổ thông Trung Quốc rất lưu loát. Về đến nhà, hai cháu nói cả hai thứ tiếng Triều Tiên và tiếng phổ thông Trung Quốc, các cháu còn muốn học lịch sử văn hóa Hàn Quốc. Chị He-zheng-súc nói:

Đứa con lớn của tôi học kéo Nhị, đứa thứ hai học gẩy đàn tranh. Tôi yêu cầu tương đối cao với các cháu, tôi rất coi trọng văn hóa Trung Quốc, để hai cháu học một môn nhạc cụ cổ điển đã hơn 3 năm. Trước đây khi đến cuối tuần, chồng tôi không có thời gian, tôi dắt con đi tham quan nhà bảo tàng, nhà triển lãm mỹ thuật. Khi cuối tuần có thời gian, tôi đưa các cháu đến nơi làm việc của chồng, các cháu cũng lấy đất sét nặn chơi, tác phẩm của chúng không ít. Chúng tôi chuẩn bị triển lãm tác phẩm cá nhân của chúng vào lúc cháu tốt nghiệp tiểu học.

Trong con mắt của chị, niềm vui nhất của gia đình là lúc sau bữa cơm tối, giống như cư dân thành phố Hàng Châu, cả nhà tản bộ ven hồ Tây dưới màn đêm vừa rủ xuống, hưởng thụ phong cảnh đêm hồ Tây và niềm hạnh phục gia đình. Chị He-zheng-súc nói :

Nhà chúng tôi ở bên hồ Tây. Sau khi ăn cơm xong, chúng tôi dắt con gái đi tản bộ ven hồ Tây, tận hưởng phong cảnh hồ Tây. Khi mùa hè mưa rơi, mùa đông xuống tuyết, những lúc thật nóng bức, mỗi mùa phong cảnh tươi đẹp của hồ Tây đều không giống nhau, chúng tôi đều biết người đi du lịch bình thường không được thể hội hết. Chúng tôi uống trà, tản bộ, luyện tập sức khỏe bên hồ Tây, hồ Tây ban mai, hồ Tây hoàng hôn, hồ Tây màn đêm rủ xuống đều không giống nhau.

Chị He-zheng-súc nói, xe buýt của Hàng Châu rất thuận tiện, xe tắc xi cũng rất nhiều, nhưng chị thích đạp xe lượn phố to ngõ nhỏ mua sắm. Hàng Châu là thành phố đâu đâu cũng là phong cảnh, đi xe đạp vừa ngắm cảnh đẹp lại có thể rèn luyện sức khỏe. Giờ đây, chị quen biết rất nhiều bạn bè ở Hàng Châu, họ trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống của chị. Chị nói :

Tôi tương đối coi trọng bè bạn, hàng xóm láng giềng của chúng tôi, học sinh khi tôi dạy tiếng Triều Tiên, bạn bè quen biết thông qua học sinh, bạn bè quen biết thông qua các hoạt động văn hóa. Tôi cảm thấy đây cũng là duyên phận, tôi tương đối coi trọng và giữ liên hệ với các bạn bè. Khi muối dưa, tôi thường muối rất nhiều để cho bạn bè, họ cũng vậy, có gì ăn ngon họ cũng mang biếu chúng tôi.

Tuy bị chồng nói đùa là chị nấu ăn không ngon, nhưng nghệ thuật nấu ăn của chị đều được bạn bè khen ngợi. Sinh sống ở Hàng Châu nhiều năm cũng làm cho nghệ thuật nấu ăn của chị cũng được nâng cao. Ngoài không rời món dưa muối ra, những món ăn hàng ngày của gia đình chị thường là những món ăn Hàn Quốc và món ăn Trung Quốc hỗn hợp. Sự nhiệt tình mến khách và kỹ thật nấu ăn khá của chị khiến nhà chị trở thành nơi tụ tập của bạn bè. Chị He-zheng-súc nói :

Bạn bè tôi rất thích ăn cơm rang Ka-ri, mì chộn tương do tôi làm. Họ nói tôi nấu hai món trên còn ngon hơn khách sạn 5 sao nấu. Những món ăn đơn giản như món chứng sốt cà chua, tôi nấu cũng đạt. Chúng tôi hầu như đều ăn uống ở nhà, không thích ra ngoài ăn, nhà tôi có rất nhiều khách lui tới. Chồng tôi có lúc gọi điện thoại cho tôi nói tối nay nhà có khách, thế là tôi liền chuẩn bị xong xuôi.

Anh Kim-khêng-chếc nói, Sau khi tốt nghiệp thạc sĩ, anh sẽ mở một phòng làm đồ gốm ở Hàng Châu, đồng thời tiếp tục học tiến sĩ, làm một số việc giao lưu nghệ thuật Trung-Hàn, vợ con anh cũng sẽ tiếp tục ở bên anh. Thành phố Hàng Châu đã trở thành quê hương của họ, một nơi mang cho họ cuộc sống đầy vui tươi.


1  2