Bóng chuyền là một trò chơi trong nhà do Mô-gân, chủ tịch Hiệp hội thanh niên Cơ đốc giáo thành phố Hô-ly-ô-ke bang Ma-xa-chu-xét Mỹ sáng lập năm 1895. Năm 1896 Mô-gân đã xây dựng bộ qui tắc thi đấu bóng chuyền đầu tiên trên thế giới, cùng năm tại trường cao đẳng khoa học Xpơ-lin-phết đã tổ chức giải thi đấu bóng chuyền sớm nhất trên thế giới.
Ban đầu bóng chuyền được chơi trên sân bóng rổ, bóng là ruột của quả bóng rổ, hai bên đánh đi đánh lại qua lưới không cho nó rơi xuống đất. Một tiến sĩ của Học viên Xpơ-lin-phết đã đặt tên cho trò chơi này là Volleyball, ý nói "bóng bay trên không". Năm 1900 bóng chuyền được truyền vào Ca-na-đa, năm 1905 truyền vào các nước Cu-ba, Bra-xin...Trong thời gian đại chiến thế giới thứ nhất 1914-1918, bóng chuyền lần lược được phát triển rộng rãi tại các nước Pháp, I-ta-li-a, Liên-xô, Ba-lan...Năm 1912 qui định các vận động viên phải đổi chỗ. Năm 1917 qui định mỗi hiệp đấu là 15 phút. Năm 1918 qui định mỗi vận động viên trên sân đấu của mỗi đội là 6 người. Năm 1922 qui định mỗi bên phải chuyền bóng qua lưới sau ba lần chạm bóng. Năm 1949 tổ chức giải vô địch bóng chuyền nam đầu tiên trên thế giới, năm 1952 bắt đầu tổ chức giải vô địch bóng chuyền nữ thế giới.
Sân bóng chuyền dài 18m, rộng 9m, căng lưới theo đường chính giữa chia sân đấu thành hai nửa cân bằng nhau. Lưới dài 9,5m, rộng 1m. Độ cao của lưới: nam 2,43m, nữ 2,24m. Bóng nặng 260-280g. Cách thức thi đấu trước đây là bên giao bóng được điểm, nhưng năm 1998 Liên đoàn bóng chuyền thế giới quyết định đổi thành mỗi lần giao bóng đều tính điểm và thi đấu 5 hiệp, 4 hiệp đầu mỗi hiệp 25 điểm, hiệp thứ 5 bên nào dẫn trước 15 điểm thì sẽ giành thắng lợi. Qui định này được thực thi kể từ tháng 1-1999. Môn bóng chuyền nam và nữ được đưa vào thi đấu tại Ô-lim-pích từ năm 1964.
1 2
|