Vài nét về CRI            Ban tiếng Việt Nam
Trang chủ | Chuyên đề | Thể dục thể thao | Nhà Trường | Hộp thư Ngọc Ánh | Bách Khoa TQ
 
Thời sự | Văn hoá | Du lịch | Vui chơi giải trí | Tổng hợp | Tin ảnh | Học tiếng Trung Quốc      Vào Trang Cũ >>
 
  Tản văn  "Cha và sách"
   2009-06-22 19:00:22    cri

Về sau, bác hàng xóm qua đời, cha buồn than suốt một thời gian dài. Trong quãng ngày đối mặt trước bức tường và dưới ngọn đèn cô đơn, dưới vầng trăng vơi đầy và những chùm sao lúc ẩn lúc hiện, chính bác hàng xóm đã cùng cha đi qua những đêm tối thanh vắng. Cha thở dài bởi bị mất đi một người anh em cùng cha vui thú trong những cuốn sách dày, hay là cha thở dài bởi đã nhìn thấy nơi suối vàng xa xa trước mặt?

Kể từ sau khi tôi tham gia công tác, gia đình tôi đã không còn phải nhận khoán ruộng đất nữa, cha đã có càng nhiều thời gian nhàn rỗi. Tâm trạng của cha đã ra khỏi bóng đen của tang thương bởi anh trai cả của tôi qua đời. Tôi khuyên cha chơi mạt chược để giải trí như những người cao tuổi khác. Thế nhưng cha lại nói: "Chơi cờ bạc tốn hao tinh thần, lại dễ làm mất lòng người khác. Thôi thì đọc sách là hay hơn cả, chỉ cần một tách trà, một cuốn sách, thanh thản." Tôi tìm kiếm nhiều cuốn sách phù hợp với sở thích của cha, thế là cha thường bị mẹ mắng yêu: "Ôi dà, cái ông già này, lại chịu khó sách vở đây, thi đại học chắc?"

Khi tôi về nhà ăn tết, trong lúc chuyện trò với cha, tôi vô tình nói đến truyện "Tam Quốc diễn nghĩa". Thế là cha tôi liền đọc thuộc lòng nguyên những chương những hồi trong cuốn truyện cổ điển này, rồi lại đánh giá cuốn sách này hay ở chỗ nào, tôi nghe mà cảm thấy toát mồ hôi hổ thẹn với chuyên ngành văn học Trung Quốc của mình. Tôi nhìn cha một cách kinh ngạc, đến nỗi không kém gì hồi nghe cha nói là mình không biết Trung Quốc còn có thời nhà Tùy.

Mười mấy năm trôi qua, cha cứ đọc sách để trôi qua những năm tháng cô đơn hiu quạnh của mình. Có lẽ cha không hề mong mình có được những gì đó trong sách, có lẽ cha đọc sách chẳng qua là để giải trí mà thôi. Một người già chỉ học qua có nửa năm lớp tư thục trước kia, cả một quá trình từ ban đầu chẳng biết mấy mặt chữ, cho đến về sau không những có thể đọc sách mà còn đọc thuộc lòng "Tam Quốc diễn nghĩa", quả thật khiến tôi hết sức cảm động. Thật như một người nông dân kiên trì canh giữ mảnh đất cằn cỗi của mình, suốt mấy chục năm, ngày nào cũng như ngày nào bền bỉ cấy cầy, không hề buông bỏ, lại không tranh giành gì với người đời, ai có thể biết được rằng người nông dân đó đã trải qua biết bao mùa thu hoạch nhỉ?

Ngày nay, cha đã ngoài 70. Là người làm việc xa quê hương lâu năm, mỗi khi về quê thăm thân là tôi lại cùng cha chuyện trò với nhau không bao giờ hết chuyện, từ Tam hoàng Ngũ đế cho đến vua Phổ Nghi nhà Thanh, từ Tào Tuyết Cần cho đến Kim Dung, cha thường có thể đánh giá từng việc từng nhân vật. Ngày nay, mọi người có muôn vàn phương thức để giải trí, ngày nào cũng có những thứ mới mẻ, tôi từng có ý định khuyên cha thay đổi hình thức giải trí, thế nhưng cha vẫn cứ trước sau như một để hết tâm trí vào những cuốn sách mà cha thích.


1 2 3