Vài nét về Đài phát thanh quốc tế Trung QuốcBan tiếng Việt Nam

Dự Báo Thời Tiết
China Radio International
Thời sự Trung Quốc 
Thời sự Quốc Tế 
  Đời sống kinh tế 
  Đời sống xã hội 
  Hộp thư Ngọc Ánh

Khoa học-Đời sống

Thế giới phụ nữ

Vườn văn hóa

Câu chuyện cuối tuần

Truyện thành ngữ Trung Quốc
(GMT+08:00) 2005-09-16 16:44:32    
Thế vận hội Mu-ních lần thứ 20 năm 1972-I

cri
Xin đăng cai thế vận hội lần này có các thành phố Mông-tơ-ri-a Ca-na-đa, Mu-ních Cộng hoà Liên bang Đức, Ma-đrít Tây Ban Nha và Đi-tơ-roi Mỹ. Do 4 thành phố này đều là những thành phố nổi tiếng thế giới, nên cuộc cạnh tranh hết sức quyết liệt. Tại Hội nghị Ủy ban ô-lim-pích quốc tế lần thứ 64 diễn ra ở Rô-ma, trải qua sự cạnh tranh quyết liệt, thành phố Mu-ních đã giành đươc quyền đăng cai thế vận hội lần này với ưu thế hơn một phiếu ủng hộ. Việc chọn thành phố cội nguồn của phát-xít để tổ chức thế vận hội đã thể hiện đầy đủ tính quốc tế của Phong trào ô-lim-pích và sự khát khao đối với hoà bình, là một việc lớn có ý nghĩa thế giới.

Ngày 26-4-1966, Ủy ban ô-lim-pích quốc tế tiến hành biểu quyết chọn địa điểm tổ chức thế vận hội lần thứ 20 tại hội nghị lần thứ 64 diễn ra ở Rô-ma. Có 4 thành phố xin đăng cai là Mông-tơ-ri-a Ca-na-đa, Mu-ních Cộng hoà Liên bang Đức, Ma-đrít Tây Ban Nha và Đi-tơ-roi Mỹ. Trong vòng bỏ phiếu lần đầu, Ma-đrít và Đi-tơ-roi bị loại. Qua vòng bỏ phiếu thứ 2, thành phố Mu-ních giành thắng lợi, được quyền đăng cai thế vận hội lần thứ 20. Thế vận hội lại trở về với châu Âu sau 12 năm diễn ra ở Rô-ma.

Mu-ních là một thành phố tươi đẹp của Cộng hoà liên bang Đức, tại đây có rất nhiều viện bảo tàng và phòng hoà nhạc nhưng lại thiếu các cơ sở thể thao hiện đại. Để thế vận hội diễn ra suôn sẻ, Ban tổ chức đã chi hơn 600 triệu USD cho xây dựng một cụm sân thể thao hiện đại, trong đó có sân vận động có sức chứa 80 nghìn khán giả, một làng ô-lim-pích cho 15 nghìn vận động viên, một cung bơi lội có sức chứa 10 nghìn người và một sân đua xe đạp có sức chứa 13 nghìn người, tất cả các cơ sở này đều rất tân tiến. Sân vận động ô-lim-pích có phong cách đặc biệt, có một mái nhà bạt nửa trong suốt, có thể che mưa và che nắng.

Mái nhà của nhiều cung thể thao là có thể di chuyển, nâng hạ. Chẳng hạn như cung bóng chuyền, độ cao trước đây là 10 mét, không phù hợp với qui định của Liên đoàn bóng chuyền thế giới yêu cầu mái nhà không thấp dưới 12,5 mét, nên đã được nâng cao, sau thế vận hội lại được hạ xuống độ cao cũ. Sân điền kinh ở độ sâu 25 cm có lắp đặt các đường ống, mùa đông có thể dẫn nước nóng để tăng thêm độ ẩm của sân. Đồng hồ tính giờ đã sử dụng đồng hồ điện tử tân tiến và thiết bị đo la de trong các môn ném đẩy. Đặc điểm của những thiết bị này là chính xác tới một phần nghìn giây và đo nhanh chỉ sau vai giây là cho kết quả, hơn nữa còn tự động hoá. Ưu điểm của nó là không có loại thiết bì nào có thể sánh kịp. Chả trách có người nói rằng thế vận hội Mu-ních là sự kết thúc của đồng hồ bấm giờ và nước đo.