Nghe Online
Ngày 29 tháng 8 năm 1995, Quốc vụ viện Trung Quốc đã ban bố Luật thể thao Nước Cộng hoà nhân dân Trung Hoa, đồng thời bắt đầu thực thi kể từ ngày 1 tháng 10 cùng năm. Luật thể thao là luật cơ bản đầu tiên của ngành thể thao kể từ ngày thành lập Nước Cộng hoà nhân dân Trung Hoa đến nay, với hình thức lập pháp nhà nước, nó đã làm rõ trách nhiệm và nghĩa vụ phát triển ngành thể thao của nhà nước và cơ quan hành chính thể thao, đã làm rõ quyền lợi của công dân trong tham gia hoạt động thể thao. Luật thể thao quy định: "Nhà nước phát triển ngành thể thao, triển khai hoạt động thể thao quần chúng", "Công tác thể thao kiên trì lấy triển khai hoạt động toàn dân rèn luyện thân thể làm cơ sở". Việc ban bố thực thi luật thể thao, đã kết thúc lịch sử ngành thể thao Trung Quốc trước đó cơ bản không có luật để tuân theo, đánh dấu ngành thể thao Trung Quốc đã bước vào giai đoạn mới làm việc theo pháp luật .
Giáo sư Vu Thiện Húc, Học viện thể thao Thiên Tân, Uỷ viên thường vụ Hội nghiên cứu luật thể thao Hội luật học Trung Quốc đã tham gia công tác khởi thảo và ấn định luật thể thao, khi nói về động cơ ấn định luật thể thao lúc đó, giáo sư Vu Thiện Húc nói:
"Một cốt lõi quan trọng của pháp chế hiện đại là bảo vệ quyền lợi của đông đảo công dân. Bảo vệ quyền lợi, cần dựa vào biện pháp pháp chế mạnh mẽ. Việc ấn định luật thể thao, khiến mọi người đã có căn cứ pháp luật triển khai hoạt động thể thao, dành sự bảo đảm cho chúng ta bảo vệ mọi hành vi thể thao, điều chỉnh quan hệ thể thao."
Cùng với việc ra đời của luật thể thao, luật cơ bản của ngành thể thao, Trung Quốc không ngừng tăng nhanh nhịp bước lập pháp thể thao, mọi pháp quy đồng bộ dựa trên cơ sở là luật thể thao đã lần lượt ra đời. Được biết, trong 46 năm trước khi ban bố luật thể thao, Quốc vụ viện Trung Quốc chỉ ban bố ba pháp quy hành chính thể thao, các pháp quy mang tính địa phương trong nước cũng rất ít. Còn những năm gần đây, Quốc vụ viện Trung Quốc đã lần lượt ban bố pháp quy hành chính thể thao mới, tháng 2 năm 2002 đến tháng 1 năm 2004, ba pháp quy hành chính là Điều lệ bảo vệ biểu tượng Ô-lim-pích, Điều lệ cơ sở thể thao văn hoá công cộng và Điều lệ chống Đô-ping đã lần lượt ra đời. Trong khi đó, số lượng lập pháp pháp quy thể thao mang tính địa phương cũng xuất hiện đà tăng lên nhanh chóng.
Tăng cường lập pháp trong lĩnh vực thể thao là nhu cầu phát triển của ngành thể thao Trung Quốc, cũng là nhu cầu khách quan tiến bộ, phát triển xã hội Trung Quốc. Pháp quy hành chính thể thao mới ra đời đã giải quyết vấn đề mới xuất hiện. Ví dụ, theo đà phát triển kinh tế Trung Quốc, đất sử dụng tại thành thị rất căng thẳng, bởi vậy, những năm gần đây, hiện tượng một số địa phương, một số đơn vị tuỳ tiện đổi sân vận động công cộng thành chợ, đất xanh hóa thành thị hoặc dùng vào phát triển ngành nhà đất khá phổ biến. Điều lệ cơ sở thể thao văn hoá công cộng đã nêu rõ cấm hiện tượng như vậy. Điều lệ quy định: "Bất cứ đơn vị hoặc cá nhân nào cũng không được chiếm đoạt đất dùng để xây dựng cơ sở thể thao văn hóa công cộng hoặc thay đổi chức năng của nó", "Đơn vị quản lý cơ sở thể thao công cộng không được dùng bộ phận chính của cơ sở vào hoạt động phi thể thao."
1 2
|