Vài nét về Đài phát thanh quốc tế Trung QuốcBan tiếng Việt Nam

Dự Báo Thời Tiết
China Radio International
Thời sự Trung Quốc 
Thời sự Quốc Tế 
  Đời sống kinh tế 
  Đời sống xã hội 
  Hộp thư Ngọc Ánh

Khoa học-Đời sống

Thế giới phụ nữ

Vườn văn hóa

Câu chuyện cuối tuần

Truyện thành ngữ Trung Quốc
(GMT+08:00) 2005-07-18 15:47:48    
Thanh vân trực thượng

cri

Nghe Online

Hai chữ "Thanh Vân" ở đây là chỉ bầu trời. Câu thành ngữ này là ví về người cực kỳ thuận lợi và nhanh chóng được thăng quyền cao chức trọng.

Câu thành ngữ này có xuất xứ từ "Sử ký - Phạm Thư Sái Trạch liệt truyện".

Thời Chiến quốc, nước Ngụy có một người tài ba xuất chúng tên là Phạm Thư, nhưng vì hoàn cảnh gia đình khó khăn, nên ông đành phải làm người phục dịch cho trung đại phu Tuy Giả.

Một hôm, Tuy Giả theo lệnh vua Ngụy đi sứ nước Tề, cũng cho Phạm Thư cùng đi theo. Tề Tương Vương vô cùng khâm phục tài ăn nói của Phạm Thư, bèn ra lệnh thưởng vàng và ban rượu cho ông. Nhưng việc này lại khiến Tuy Giả lầm tưởng Phạm Thư làm điều gì mờ ám có hại cho nước Ngụy, nên mới đem việc này bẩm báo với thừa tướng Ngụy Tề . Ngụy Tề vô cùng tức giận, đánh cho Phạm Thư một trận nhừ tử. Sau đó Phạm Thư giả chết mới trốn sang nước Tần và đổi tên là Trương Lộc.

Phạm Thư dựa vào sự tài ba xuất chúng của mình đã nhanh chóng gây được sự mến mộ của Tần Chiêu Vương, và đề bạt ông lên làm chức thừa tướng nước Tần. Bấy giờ, nước Ngụy được tin nước Tần đang chuẩn bị tấn công hai nước Hàn và Ngụy, vua Ngụy liền cử Tuy Giả đi sứ nước Tần để cầu hòa. Sau khi biết được việc này, Phạm Thự ngầm quyết định sẽ báo thù Tuy Giả. Ông liền thay một bộ quần áo rách rưới đến gặp Tuy Giả. Tuy Giả thấy vậy rất thương ông và tặng cho ông một chiếc áo bào.

Ông bèn cố ý nói sẽ dẫn Tuy Giả đến gặp thừa tướng Trương Lộc. Sau khi đến phủ thừa tướng, Tuy Giả mới biết thừa tướng Trương Lộc nắm vững quyền hành quan trọng của nước Tần lại chính là Phạm Thư. Tuy Giả vội vàng cúi đầu nhận lỗi và nói: "Tôi thật không ngờ ông lại Thanh vân trực thượng đến như vậy. Từ nay về sau, tôi thật không dám bàn luận sách thiên hạ, cũng không dám hỏi đến việc chính trị nữa. Tôi là kẻ có tội, xin ông hãy trừng phạt tôi".

Phạm Thư nêu ra ba tội danh của Tuy Giả, nhưng lại nghĩ ông ta đã tặng mình chiếc áo bào, cũng còn là người có tình có nghĩa, nên cuối cùng đã tha thứ cho Tuy Gia. Nhạc cắt.

Hiện nay, người ta vẫn thường dùng câu thành ngữ này để ví với người được thăng chức nhanh chóng và thuận lợi.