Vài nét về Đài phát thanh quốc tế Trung QuốcBan tiếng Việt Nam

Dự Báo Thời Tiết
China Radio International
Thời sự Trung Quốc 
Thời sự Quốc Tế 
  Đời sống kinh tế 
  Đời sống xã hội 
  Hộp thư Ngọc Ánh

Khoa học-Đời sống

Thế giới phụ nữ

Vườn văn hóa

Câu chuyện cuối tuần

Truyện thành ngữ Trung Quốc
(GMT+08:00) 2005-06-06 16:16:30    
Một số người dân tộc San-ra sống ở Bắc Kinh

cri

Nghe Online

Dân tộc San-ra là một dân tộc thiểu số với dân số không đến 100 nghìn, chủ yếu tập trung cư trú ở tỉnh Thanh Hải ở miền tây bắc Trung Quốc. Dân tộc San-ra di chuyển từ Trung Á, bản tính dân tộc có phần thích phiêu bạt, cho nên ở nhiều tỉnh Trung Quốc có vết chân của họ, ví dụ ở thủ đô Bắc Kinh có hơn 3000 đồng bào dân tộc San-ra.

Ở phía đông thành phố Bắc Kinh có một quán ăn mang tên "nhà của San-ra". Quán ăn này tuy không lớn, nhưng khách hàng rất đông, nhất là buổi tối, trong quán ăn không một ghế trống, hơn nữa còn có nhiều khách xếp hàng chờ đợi. Anh Hàn Thành Phúc, chủ quán ăn này, là người dân tộc San-ra, các món ăn thịt bò, thịt dê và thức ăn làm bằng bột mì trong quán ăn của anh vừa ngon vừa đặc sắc, rất được sự hoan nghênh của khách hàng. Mười mấy năm trước, anh Phúc từ quê hương Thanh Hải đến Bắc Kinh. Ban đầu, anh là người học nghề trong quán ăn của người thân. Quá trình học nghề rất vất vả, anh Phúc vẫn nhớ rõ việc anh cầm dao thái thịt dê thành từng miếng mỏng lần đầu tiên của mình. Anh Phúc nói:

"Chủ nhà cho chúng tôi hai con dê để luyện tập thái thịt dê thành từng miếng mỏng. Tay nghề này nhất thiết phải học. Tôi ít nhất mất khoảng 6 tiếng đồng hồ mới thái xong. Sau khi thái xong, bàn tay rớm máu. Đây là từng trải tôi khó quên nhất."

Trải qua quá trình học tập không ngừng, anh Phúc tích lũy kinh nghiệm kinh doanh quán ăn. Sáu năm sau, anh đã mở quán ăn, trở thành chủ quán ăn. Hiện nay, anh Phúc đã thành lập gia đình ở Bắc Kinh, đã mua nhà, làm buôn bán, cuộc sống phong phú vui vẻ.

Theo anh Phúc, Bắc Kinh là một thành phố khoan dung, có thể tiếp nhận mọi người. Ví dụ, anh Phúc có những bạn đến từ khắp nơi Trung Quốc, cũng có bạn nước ngoài. Các bạn bè cùng chơi vui lắm; nhưng, có khi vì tín ngưỡng và thói quen dân tộc khác nhau, giữa bạn bè cũng có một số tranh chấp nhỏ. Anh Phúc nói:

"Có khi có bạn yêu cầu tôi nhất thiết phải uống rượu, tôi vẫn phải từ chối, vì dân tộc San-ra chúng tôi không được uống rượu. Trong tình hình như thế, chúng tôi sẽ uống chè thay rượu, giải thích rõ và mong nhận được sự thông cảm của bạn."

Dân tộc San-ra là một trong 10 dân tộc tin theo Hồi giáo ở Trung Quốc. Theo giáo lý của Hồi giáo, tín đồ không được uống rượu. Tuy đã sống ở Bắc Kinh nhiều năm, nhưng anh Phúc và gia đình anh vẫn tuân theo nghiêm ngặt tập tục tôn giáo của dân tộc mình. Khi nào buôn bán bận rộn, anh làm lễ ở nhà, nhưng cứ đến ngày thứ 6, anh nhất thiết phải đến nhà thờ Hồi giáo lân cận làm lễ.

Trong những đồng bào dân tộc San-ra sống ở Bắc Kinh, một số giống anh Phúc đã dần dần quen thuộc và thích ứng với thành phố này; một số vừa đến Bắc Kinh không lâu, đứng trước khó khăn tìm việc làm v.v. Chị Mã Tú Anh, đồng hương của anh Phúc đến Bắc Kinh chưa đầy một năm. Trước đó, chị Anh là một cô giáo ở một trường tiểu học ở quê. Một lần chị đến Bắc Kinh công tác, chị thích Bắc Kinh quá. Sau đó, chị từ chức, dắt con 6 tuổi đến Bắc Kinh. Chị Anh mong sớm tìm được việc làm, hoặc mở một cửa hàng đặc sắc, để an cư lạc nghiệp ở Bắc Kinh. Chị nói:

"Nguyện vọng lớn nhất của tôi là con mình được học ở Bắc Kinh, một mặt có thể mở rộng tầm mắt của con, một mặt giáo dục ở đây tương đối tiên tiến."

Tuy đồng bào dân tộc San-ra sống ở Bắc Kinh có mục tiêu khác nhau, nhưng lòng yêu thích thành phố này của họ là giống nhau. Anh Hàn Tích Thiện, người dân tộc San-ra, đến Bắc Kinh học đại học vào thập niên 80 thế kỷ trước. Sau khi tốt nghiệp, anh Thiện sống và làm việc ở đây. Hiện nay, anh Thiện làm việc trong Hội Hồi giáo Trung Quốc. Hội Hồi giáo Trung Quốc là một đoàn thể tôn giáo toàn quốc liên hệ các tín đồ Hồi giáo, chủ yếu xử lý công việc liên quan tới tín đồ Hồi giáo. Là tín đồ Hồi giáo, anh Thiện thấy mình rất thích hợp và yêu thích công tác này. Vì anh làm việc xuất sắc, nên anh được cử sang A-rập Xê-út học tập. Anh Thiện cho rằng, công tác của mình rất có ý nghĩa. Anh nói:

"Công tác của tôi gồm soạn thảo biện pháp chứng nhận tư cách A Hông, soạn thảo biện pháp quản lý nhà thờ Hồi giáo, soạn thảo biện pháp chứng nhận thực phẩm của người theo Hồi giáo v.v. Tôi lấy làm vui được lãnh đạo tin cậy, sắp xếp tôi làm những công tác như trên."

Vì công tác, anh Thiện có nhiều dịp làm quen với đồng hương của mình. Có khi họ sum họp, cùng nhau vui hát. Bài hát các bạn đang nghe là do họ trình bày. Bài hát này thịnh hành ở quê hương họ, kể về câu chuyện giữa dân tộc San-ra và lạc đà trắng. Truyền thuyết kể rằng, hơn 700 năm về trước, một bộ tộc nào đó ở khu vực Trung Á dắt một con lạc đà trắng thồ trên mình quyển "Kinh Cô-ran", nước và đất của quê hương, di chuyển theo phía đông, khi đến tỉnh Thanh Hải Trung Quốc hiện nay, con lạc đà trắng biến mất trong màn đêm. Họ bèn đi tìm, cuối cùng sáng tinh mơ họ phát hiện con lạc đà trắng nằm bên cạnh một hồ nước xanh biếc, xung quanh có đồng cỏ um tùm. Họ cho rằng, nơi đó chính là nơi sinh sống mà họ hằng mong ước, họ bèn định cư ở đó. Bộ tộc di chuyển này chính là tổ tiên dân tộc San-ra hôm nay. Cho nên, cho đến bây giờ, dân tộc San-ra rất sùng kính lạc đà, và họ cũng kế thừa đặc điểm không ngừng di chuyển của tổ tiên, luôn thích đi đất khách tìm không gian phát triển của mình.