Vài nét về Đài phát thanh quốc tế Trung QuốcBan tiếng Việt Nam

Dự Báo Thời Tiết
China Radio International
Thời sự Trung Quốc 
Thời sự Quốc Tế 
  Đời sống kinh tế 
  Đời sống xã hội 
  Hộp thư Ngọc Ánh

Khoa học-Đời sống

Thế giới phụ nữ

Vườn văn hóa

Câu chuyện cuối tuần

Truyện thành ngữ Trung Quốc
(GMT+08:00) 2005-05-16 19:21:32    
Anh Ơ-bun-can và "đỗ mèo nhãn hiệu cô gái Đạt Phản Thành" của anh

cri

Nghe Online

Ở Khu tự trị dân tộc Uây-ua Tân Cương miền tây Trung Quốc có một thị trấn mang tên Đạt Phản Thành, Đạt Phản Thành từng là một thị trấn nhỏ nổi tiếng trên con đường tơ lụa ngày xưa. Hơn 60 năm về trước, bài hát "Cô gái Đạt Phản Thành" làm nơi đây nổi tiếng khắp đất nước, mọi người đều biết Đạt Phản Thành là một nơi có rất nhiều cô gái xinh đẹp. Hiện nay, anh Ơ-bun-can, nông dân sống ở đây giành được thành công cũng bởi "Cô gái Đạt Phản Thành". Thế thì anh và "Cô gái Đạt Phản Thành" có câu chuyện như thế nào nhỉ?

Đạt Phản Thành là một thị trấn nhỏ, cách thủ phủ U-rum-xi khoảng 40 cây số. Ở thị trấn có một cửa hàng chuyên bán đỗ mèo nhãn hiệu "Cô gái Đạt Phản Thành". Chủ hiệu chính là anh Ơ-bun-can, cửa hàng anh bán trên mười loại đỗ mèo được chế biến khác nhau như đỗ mèo rang, đỗ mèo luộc v,v. Vì đỗ mèo có nhãn hiệu "Cô gái Đạt Phản Thành", nên cửa hàng lúc nào cũng vang lên bài hát "Cô gái Đạt Phản Thành", một bài hát tiếng dân tộc Uây-ua nhẹ nhàng, và khách hàng chọn mua đỗ mèo trong tiếng hát khoan khoái này.

Đỗ mèo là đặc sản của Đạt Phản Thành. Vì điều kiện nước và đất đặc biệt, đỗ mèo ở Đạt Phản Thành vừa to vừa ngon, chất lượng rất tốt. Gia đình anh Ơ-bun-can sống ở Đạt Phản Thành, nhiều thế hệ đều kiếm sống bằng trồng đỗ mèo và bán đỗ mèo. Trong ký ức của anh Ơ-bun-can, từ tuổi thơ anh đã cùng mẹ anh bán đỗ mèo rang ở bên đường.

Đồng bào dân tộc Uây-ua thích buôn bán, anh Ơ-bun-can cũng thế, sau khi trưởng thành, anh hàng ngày đi sớm về muộn bán hàng ở bên đường.

Mấy năm gần đây, chính quyền địa phương đầu tư xây dựng một chợ buôn bán chuyên môn, anh Ơ-bun-can không cần bán hàng ngoài trời nữa. Mấy năm sau, anh Ơ-bun-can giỏi về buôn bán đã cho gia đình mình được hưởng cuộc sống khá sung túc. Nhưng 6 năm về trước, sau khi tham gia một hội chợ quốc tế ở thủ phủ U-rum-xi, anh Ơ-bun-can đã có ý nghĩ mới. Anh nói:

"Trong hội chợ, chỉ có đậu nành của Đạt Phản Thành không có nhãn hiệu, các thứ khác đều có. Nhiều bạn đề nghị tôi đăng ký nhãn hiệu 'Tuyết Sơn'. Năm 2000, tôi đăng ký nhãn hiệu 'Tuyết Sơn' cho đỗ mèo do gia đình chế biến."

Từ lúc đó trở lên, anh Ơ-bun-can mở một nhà máy chế biến đỗ mèo ở Đạt Phản Thành, và mở một cửa hàng chuyên bán đỗ mèo ở thủ phủ U-rum-xi. Nhưng đỗ mèo nhãn hiệu "Tuyết Sơn" không bán chạy như anh mong muốn. Anh tìm nguyên nhân thất bại, cho rằng thứ nhất công nghệ chế biến còn ở mức độ khá thấp; thứ hai hàng hoá đóng gói không tốt, trông cái biết ngay là không phải hàng hạng tốt.

Anh Ơ-bun-can tạm thời nghỉ buôn bán và đi học. Sau khi nắm được các loại công nghệ chế biến đỗ mèo, anh bắt tay vào việc cải tạo công nghệ của nhà máy chế biến của mình.

Một hôm, khi anh Ơ-bun-can đang bận rộn làm việc trong nhà máy chế biến đỗ mèo, anh chợt nghe thấy bài hát "Cô gái Đạt Phản Thành" quen thuộc. Anh Ơ-bun-can nhanh trí nghĩ rằng, tại sao không lấy tên "Cô gái Đạt Phản Thành", một tên nổi tiếng làm nhãn hiệu sản phẩm của mình?

Bài hát "Cô gái Đạt Phản Thành" do ông Vương Lạc Tân, nhạc sĩ dân gian Trung Quốc cải biên theo bài hát dân gian địa phương hơn 60 năm về trước. Anh Ơ-bun-can đã đăng ký nhãn hiệu "Cô gái Đạt Phản Thành" cho đỗ mèo của mình. Tháng 9 năm 2001, anh Ơ-bun-can mang theo đỗ mèo nhãn hiệu "Cô gái Đạt Phản Thành" chế biến bằng công nghệ mới, tham gia Hội chợ kinh tế-mậu dịch U-rum-xi.

Không ngờ, lần này đỗ mèo nhãn hiệu "Cô gái Đạt Phản Thành" của anh Ơ-bun-can bán chạy lắm. Một số khách hàng nước ngoài còn ký hợp đồng đặt hàng với anh. Không ít khách hàng còn đặt biệt danh "đậu cô nàng" cho đỗ mèo của anh. Từ đó, đỗ mèo nhãn hiệu "Cô gái Đạt Phản Thành" của anh Ơ-bun-can đã chiếm được vị trí trong các siêu thị lớn ở U-rum-xi.

Nhìn thấy phóng viên phỏng vấn anh Ơ-bun-can ở cửa hàng, nhiều khách hàng nói chen vào. Họ nói, thành công của anh Ơ-bun-can do thành thực mà có, và tính thành thực có nguồn gốc gia đình, hồi anh Ơ-bun-can còn nhỏ, cha anh đi xe ngựa ra ngoài, nhặt được một cái ví trong có hơn 1000 tệ. Lúc đó, 1000 tệ là một khoản tiền rất lớn, nhưng cha anh Ơ-bun-can đã đem trả lại cho người mất ví mà không hề do dự.

Chị Ai-xê-gun, vợ anh Ơ-bun-can nói, anh không những kế thừa phẩm chất thành thật của cha, mà tinh thần phát triển của anh cũng khiến chị lấy làm tự hào. Chị nói:

"Anh là một người rất có năng khiếu. 'Đỗ mèo cô gái Đạt Phản Thành' của chúng tôi bán chạy như hiện nay không dễ dàng gì đâu. Chúng tôi sẽ tiếp tục cố gắng, chế biến ngày càng nhiều đỗ mèo hạng tốt."

Hiện nay, anh Ơ-bun-can đã xây dựng một nhà máy chế biến rộng 5000 mét vuông với năng lực sản xuất 2000 tấn một năm tại Đạt Phản Thành. Như anh Ơ-bun-can, cư dân khác ở Đạt Phản Thành cũng dựa vào đỗ mèo và lao động cần cù của mình xây dựng quê hương tươi đẹp. Ông Du-nu 63 tuổi, cụ già dân tộc Uây-ua, đồng hương của anh Ơ-bun-can nói:

"Mấy năm nay, thị trấn Đạt Phản Thành đã thay đổi nhiều. Trước kia chúng tôi ở nhà đất, hiện nay đều ở nhà gạch. Trước kia chỉ mong có cuộc sống ấm no, hiện nay mọi người không lo ăn, không lo mặc, nhiều gia đình còn có xe hơi. Tôi cho rằng, cuộc sống hiện nay như thiên đường trong ước mơ ngày xưa."