Ngoài ra, sau đại chiến thế giới thứ 2 có rất nhiều nước thế giới thứ 3 mới giành độc lập đã tham gia phong trào ô-lim-pích, nhưng trong 20 năm ông Blun-đai-giơ giữ chức chủ tịch Ủy ban ô-lim-pích quốc tế chỉ tăng thêm có 6 ủy viên Ủy ban ô-lim-pích quốc tế, tiếng nói của các nước đang phát triển không thể coi nhẹ.
Bởi vậy từ sau thập niên 60, Ủy ban ô-lim-pích quốc tế đối mặt với áp lực bên trong và bên ngoài, đứng bên bờ vực sập tiệm, tài sản đến năm 1972 chỉ còn không đầy 2 triệu USD. Mọi mâu thuẫn được tích tụ từ lâu trong phong trào ô-lim-pích đã đến lúc không thể không giải quyết. Mô hình cũ đã bất lực trong khi mô hình mới và cơ chế vận hành mới lại chưa được xây dựng. Năm 1972, Ki-ra-nin người Ai-len làm chủ tịch Ủy ban ô-lim-pích quốc tế thứ 6 đã mở màn cho một cuộc cải cách.
Trong 8 năm giữ chức vụ này, ông Ki-ra-nin đã đưa phong trào ô-lim-pích từ khép kín quá độ sang giai đoạn mở cửa, Ủy ban ô-lim-pích quốc tế bắt đầu xem xét mối quan hệ giữ ô-lim-pích với xã hội. Nguyên tắc nghiệp dư và quan điểm phong trào ô-lim-pích có thể độc lập bên ngoài chính trị được hình thành từ thế kỷ 19 đã bắt đầu dao động trong tiềm thức mọi người. Mặc dù tiến trình cải cách của phong trào ô-lim-pích trong 8 năm là chậm chạp nhưng đã tạo sự chuẩn bị cần thiết cho ông Xa-ma-ran tiến hành cải cách mạnh trong sau này. 1 2
|