Vài nét về Đài phát thanh quốc tế Trung QuốcBan tiếng Việt Nam

Dự Báo Thời Tiết
China Radio International
Thời sự Trung Quốc 
Thời sự Quốc Tế 
  Đời sống kinh tế 
  Đời sống xã hội 
  Hộp thư Ngọc Ánh

Khoa học-Đời sống

Thế giới phụ nữ

Vườn văn hóa

Câu chuyện cuối tuần

Truyện thành ngữ Trung Quốc
(GMT+08:00) 2004-12-13 16:08:51    
Cảm nhận về thảo nguyên Hu-lun-bây-ơ

cri
Nói đến thảo nguyên Hu-lun-bây-ơ thì không thể không kể đến một bài dân ca Nộ Mông hát rằng: trời bao la, đồng cỏ mênh mông, cỏ non tươi tốt, béo no đàn cừu. Trong tạp chí du lịch Trung Quốc số ra gần đây có miêu tả về thảo nguyên Hu-lun-bây-ơ như sau: Trên trái đất này có thảo nguyên Hu-lun-bây-ơ, trời không thể che kín được, nơi đây có cỏ non xanh tốt, trăm hoa đua sắc, có dòng sông quanh có uốn khúc, mặt hồ lấp lánh, những đàn bò và cừu thơ thẩn gặm cỏ bên những mái lều toả ngát hương trà sữa, những miếng thịt luộc béo ngậy toả hương bên những chén rượi nồng thơm ngon, được người đời cọi là miền quê sạnh sẽ, xanh tươi chưa hề bị ô nhiễm.

Nếu ví bản đồ hành chính Trung Quốc như một con gà sống đang gáy thì Hu-lun-bây-ơ chẳng khác nào là viên ngọc trên mào gà.

Huyện Hu-lun-bây-ơ nằm ở phiế tây bắc Trung Quốc, rộng 250 nghìn km2, rộng hơn nước Anh đôi chút, trên thảo nguyên bao la này có 30 dân tộc chung sống, trong đó dân tộc Mông Cổ là một trong những dân tộc quan trọng nhất ở đây.

Hu-lun-bây-ơ có khá nhiều truyền thuyết tươi đẹp. Trong đó truyền thuyết được lưu truyền rộng rãi nhất kể rằng: Ngày xưa có một bộ lạc có một đôi nam nữ thanh niên thương yêu nhau, người con gái lên tà Hu-lun hát hay múa giỏi, vô cùng xinh đẹp. Còn chàng trai tên là Bây-ơ, lực lưỡng phi thường, là kỵ sĩ thiện nghệ và giỏi săn bắn, hai người sinh sống yên vui trên thảo nguyên này. Thế rồi một hôm, một con yêu ma tên là Mang-cu-sư dẫn một đạo quân lang sói của hắn tiến đánh vào thảo nguyên, dùng ma thuật cướp đi nàng Hu-lun, hút cạn nước hồ trên đồng cỏ, từ đó đồng cỏ khô héo, bò cừu chết đói. Về sau, Bây-ơ lãnh đạo mọi người và với trí thông minh của anh đã đánh bại lũ yêu ma, cứu được nàng Hu-lun, thảo nguyên lại trở lại với cuộc sống thanh bình, từng đàn bò và cửu đông đúc. Người đời sau để tưởng nhớ hai người nên đã đặt tên cho thảo nguyên là Hu-lun-bây-ơ.

Nhưng truyền thuyết vẫn là truyền thuyết, không thể tin là có thật được, nhưng nếu các bạn có dịp tới Hu-lun-bây-ơ thì sẽ lập tức bị cuốn hút bởi cảnh đẹp của đồng cỏ bao la và yêu mến nới đây. Đến với thảo nguyên này bạn sẽ mặc sức tận hưởng nét đẹp hoành tráng của thảo nguyên, phóng tầm mắt tới tận chân trời, đầu đâu cũng là màu cỏ non xanh mượt mà và những đàn cừu trắng đang thẩn thơ gặm cỏ những những áng mây trắng lơ lửng, trong bầu không khí thoang thoảng mùi thơm của trà sữa.

1  2