Trong thời viễn cổ, để thích ứng với môi trường sống, con người dần dần học và biết bơi. Trong thời xuân thu ở Trung Quốc đã có hoạt động bơi lội, trên những bức bích họa thời tiền sử ở Li-bi cũng có sự miêu tả về tư thế bơi. Môn bơi hiện đại được bắt nguồn ở nước Anh, và thịnh hành vào thập niên 60 của thế kỷ 17. Tại bến cảng Li-vơ-pun năm 1928 đã xây dựng bể bơi trong nhà đầu tiên trên thế giới. Năm 1837 thành lập hiệp hội bơi lội đầu tiên trên thế giới.
Năm 1908 qui định môn thi bơi lội phải đực tiến hành trong bể bơi. Bể bơi tiêu chuẩn quốc tế ć kích thước dài 50m, rộng tối thiểu 21m, sâu trên 1,8m. Có 8 đường bơi với mỗi đường rộng 2,5m, đường kính của các phao phân giới đường bơi từ 5-10cm. Vận động viên phải đừng trên đài xuất phát có độ cao từ 50-75cm so với mặt nước, diện tích đài xuất phát 50 x 50cm. Năm 1896 khi bơi lội được coi là môn thi đấu đã không phân chia tư thế bơi, là cuộc thi bơi tự do đích thực, nhưng chỉ có 3 nội dung là 100m, 500m và 1200m. Tại kỳ đại hội Ô-lim-pích thứ 2 năm 1900 đã đưa bơi ngửa thành một nội dung; đến kỳ Ô-lim-pích thứ 3 năm 1909 lại tăng thêm nội dung bơi ếch. Tại kỳ thế vận hội thứ 5 năm 1912, môn bơi của nữ được coi là môn thi đấu chính thức. Tại kỳ thế vận hội thứ 16 năm 1956, lại tăng thêm nội dung bơi bướm, từ đó xác định có 4 tư thế bơi. Sau này môn bơi tại thế vận hội đã phát triển tới 6 hình thức gồm bơi tự do, bơi ếch, bơi ngửa, bởi hỗn hợp và bơi tiếp sức với 32 nội dung, là môn có số huy chương vàng nhiều thứ 2 chỉ sau điền kinh.
1 2
|