Ý của câu thành ngữ này là chỉ sói con tuy nhỏ, nhưng tính nết hùng tàn của nó thật khó mà thay đổi.
Câu thành ngữ này có xuất xứ từ cuốn "Tả truyện – Tuyên Công tứ niên".
Tử Văn lệnh doãn nước Sở là một người ngay thẳng liêm chính, em trai ông là Tử Lương làm tư mã nước Sở mới có được đứa con đặt tên là Việt Thúc. Khi con được đầy tháng, trong phủ Tư Mã đã đặt tiệc linh đình mời khác, Tử Văn cũng đến chúc mừng. Nhưng khi Tử Văn nhìn thấy cháu thì bỗng giật mình sửng sốt, liền vội vàng nói với Tử Lương rằng: "Thằng cháu này thật không thể nào nuôi được, nghe tiếng khóc của nó như tiếng sói gào, sau này lớn lên tất sẽ đem tai họa cho chúng ta. Ngạn ngữ có câu: Sói con tuy nhỏ, tính vốn hung ác. Đây là một con chó sói, em không thể nuôi mối họa này, hãy mau chóng diệt trừ nó đi ". Tử Lương nghe nói vậy thật không tin vào tai mình nữa, ông run bắn người rồi lắp bắp nói: "Tôi , Tôi là cha nó, thì làm sao lại có thể nhẫn tâm giết chết nó ?". Thế rồi, mặc cho Tử Văn nằn nì khuyên can, nhưng Tử Lương vẫn không chịu nghe.
Tử Văn vô cùng buồn bã vì việc này, cho đến lúc chết mà lòng vẫn không nguôi. Trước khi nhắm mắt, ông cho gọi các thân tín của mình đến và dặn rằng: "Chớ có để Việt Thúc nắm quyền, nếu nó đắc thế, thì các ngươi hãy mau mau trốn đi, bằng không thì hậu quả thật khó lường". Sau khi Tử Văn mất, con trai ông là Đấu Ban lên làm lệnh doãn thay ông, còn Việt Thúc thì cũng được làm Tư Mã. Năm 626 trước công nguyên, Việt Thúc tìm đủ mọi cách nịnh hót Sở Mục Vương, rồi bịa đặt nói xấu Đấu Ban, đoạt lấy chức lệnh doãn. Sau khi Sở Mục Vương mất, Việt Thúc liền thừa cơ nổi loạn, sau khi lên nắm quyền liền giết hại Đấu Ban và các thân tín của Tử Văn trước đây. "Lang tử dã tâm" của Việt Thúc đã được phơi trần.
Hiên nay, người ta vẫn thường dùng câu thành ngữ "Lang tử dã tâm " để ví với người lòng dạ độc ác.
|