So với các nước Âu-Mỹ, Nhật Bản không phải là nước mạnh về phong trào thể thao băng tuyết, tại các kỳ Thế vận hội mùa đông trước đây chỉ giành được duy nhất một huy chương bạc tại Thế vận hội mùa đông Cô-xti-na Đen Pa-xô năm 1956. Thế nhưng trong khi giành quyền đăng cai Thế vận hội mùa đông năm 1972, Xa-pô-rô của Nhật Bản lại chiến thắng các đối thủ cạnh tranh nặng ký như Ban-phơ của Ca-na-đa, La-ti của Phần Lan và Xan-lếch của Mỹ, giành được quyền đăng cai. Điều này hoàn toàn phù hợp tinh thần phong trào Ô-lim-pích. Ô-lim-pích tổ chức tại các nước khác nhau để càng nêu bật tính quốc tế.
Thế vận hội tuy là sân đấu và tranh giành huy chương vàng của các vận động viên, nhưng điều quan trọng hơn là để tuyên truyền lý tưởng Ô-lim-pích, xúc tiến triển khai rộng rãi phong trào thể thao. Thế vận hội mùa đông diễn ra tại Xa-pô-rô Nhật Bản là lần đầu tiên được tổ chức ở châu lục ngoài châu Âu và Mỹ, cũng là lần đầu tiên được tổ chức tại châu Á có dân số đông nhất trên thế giới. Việc này có tác dụng tích cực thúc đẩy triển khai phong trào thể thao băng tuyết tại nước chủ nhà nói riêng và châu Á nói chung.
Xa-pô-rô là thành phố lớn nhất ở miền bắc nước Nhật, cũng là một trong những trung tâm phong trào thể thao băng tuyết của Nhật. Để tổ chức tốt Thế vận hội lần này, nước chủ nhà đã xây dựng một sân trượt băng cỡ lớn, xây dựng thêm một số cơ sở thi đấu thể thao, áp dụng các thiết bị tiên tiến, nâng cao mạnh mẽ hiệu suất công tác tổ chức.
1 2 |