Hiếu Văn Đế
Năm 485 công nguyên, Hiếu Văn Đế lúc đó mới 19 tuổi đã hạ chiếu cấm thuật bói toán dị đoan.
Năm 491 công nguyên, Bắc Ngụy xảy ra đại hạn, ruộng đồng khô nứt, một đám quan chức đã dâng tấu chương lên Hiếu Văn Đế xin cho tế thần cầu mưa. Nhà vua đáp rằng: "Thành Thang và Tề Cảnh khi trước gặp hạn nào có tổ chức tế thần cầu mưa đâu, họ dựa vào sức người chiến thắng thiên tai, hiện nay các nơi đều bị hạn, nếu thần có linh thiêng thì cũng không nên an hưởng sính lễ". Ít lâu sau, Hiếu Văn Đế hạ chiếu quyết định giảm số lượng đền miếu trong cả nước
Năm 493 công nguyên, Hiếu Văn Đế triệu tập quần thần ở Bình Thành ?Tức Đại Đồng tỉnh Sơn Tây ngày nay?để bàn thảo việc rời đô sang Lạc Dương. Thái úy Cáng Phi khuyên rằng: "Nếu muốn rời đô thì phải bói quẻ dữ lành đã rồi sẽ rời sau". Hiếu Văn Đế lập tức phản bác rằng: "Đó là cách làm cổ hủ, trước kia Chu Công và Chiệu Công làm theo quẻ bói chọn khu vực Y, Lạc dựng đô, nhưng hiện nay không có người như Chu Công và Chiệu Công nữa rồi, chẳng cần phải bói toán gì cả".
Việc Hán hóa và thiên đô đều bị người Tiên Ty phản đối, thái tử cũng phản đối chính sách này, nên cuối cùng bị phế bỏ rồi bị giết chết. Sau khi rời đô, Nguyên Hùng càng ra sức chiêu nạp các nho sĩ ở Trung Châu, đến năm thứ hai sau khi rời đô, với danh nghĩa Tề Minh Đế có mưu đồ tiếm quyền, Nguyên Hùng đã thân trinh dẫn đại quân đánh xuống miền nam, vượt qua sông Hoài tiến thẳng về Thọ Xuân, nhà vua có ý muốn tiến xuống phía nam sông Trường giang, nhưng vì ba thị trấn quan trọng ở phía nam sông Hoài là Thọ Xuân, Khư Di và Hoài Âm đều chưa đánh chiếm được, đành phải cử sứ giả sang khiển trách Tề Minh Đế rồi rút quân về. Đến năm 21, lại đánh xuống Nam Dương, Tân Dã, nhà vua thân trinh dẫn quân đánh Nhữ Nam. Năm sau, Tề Minh Đế mất mới rút quân về. Đến năm thứ 23, Nguyên Hùng lại lần nữa đánh xuống miền nam, khi đến thành Mã Khuyên bị lâm bệnh nặng, trên đường rút quân về thì qua đời tại trung quân. 1 2 |