Vài nét về CRI            Ban tiếng Việt Nam
Trang chủ | Chuyên đề | Thể dục thể thao | Nhà Trường | Hộp thư Ngọc Ánh | Bách Khoa TQ
 
Thời sự | Văn hoá | Du lịch | Vui chơi giải trí | Tổng hợp | Tin ảnh | Học tiếng Trung Quốc      Vào Trang Cũ >>
 
  Đón xuân mới trong tiếng cười vui
   2009-01-30 18:39:49    CRIonline

A-Trưởng đoàn nói sao?

B-Trưởng đoàn nói, vậy là không được, Tây Thành chỉ có hai Lão Quân quét đường. Thưa Trưởng đoàn, đây thật là vô lý, đường phố dài thế này, hai Lão Quân sao mà quét nổi? Hơn nữa Lão Quân tuổi đã cao, một khi bị mệt, thì sẽ tăng thêm phiền phức cho tổ chức chứ.

A-Nghe ra rất có lý.

B-Trưởng đoàn nói, trong tương lai chúng ta còn có nhiều cơ hội thực tiễn. Sau này các diễn viên thay phiên nhau mà đóng vai có được không.

A-Trưởng đoàn nói, về sau có dịp thay phiên nhau lên sân khấu.

B-Nhưng các diễn viên chẳng nghĩ thế đâu, họ cho rằng thay phiên nhau đóng vai, tốt, tốt, tốt quá, vậy là ngay từ tối nay sẽ thay phiên nhau lên sân khấu.

A-À, tối nay sôi nổi quá.

B-Quả là hết sức náo nhiệt. Sau sân khấu, hai thanh niên tìm đến người quản lý trang phục và cứ giục cụ Vương, cụ giúp mặc áo cho Cầm Đồng chúng tôi nhé.

A-Vai Cầm Đồng đã sẵn sàng rồi .

B-Biết rồi, nhưng tối nay lên thêm hai người nữa. Trưởng đoàn đã đồng ý. Cụ Vương nói, vậy mặc áo gì. Mặc áo gì cũng được, áo trẻ em cũng chả sao. Thế là cụ Vương rất có chủ trương, lấy luôn hai bộ áo của vai Bao Thanh Thiên.

A-Buồn cười quá.

B-Hai Cầm Đồng mới đi, 6 Lão Quân lại đến. Cụ Vương ơi, xin làm phiền cụ, cụ mặc áo cho vai Lão Quân chúng tôi nhé. Hôm nay, tăng thêm mấy Lão Quân lên sân khấu, Trưởng đoàn đã đồng ý rồi.

A-Cụ Vương nghĩ một lúc cho rằng, thật là điều quái gở.

B-Cụ Vương nói, chẳng có nhiều áo đâu. Sáu người liền nói, áo gì cũng được, áo của Võ Tòng, của Lỗ Trí Thâm và Tôn Ngộ Không đều được cả.

A-Chẳng ra làm sao cả.

B-Họ làm rối lên như vậy, lúc ấy tôi đã ở trên sân khấu rồi nên không biết gì cả. Khi tôi bước lên bức tường thành, đọc hết lời của vai diễn, ngồi xuống ghế vai chính, quay đầu lại mới giật cả mình, sao mà đằng sau mình lại có thêm những hai người? Mà còn là hai trẻ em trong vai Bao Thanh Thiên. Tôi nói, xuống đi, không cùng vở đâu, có biết không? Hai người kia còn đáp lại rằng: Không đâu, Trưởng đoàn bảo chúng tôi lên sân khấu mà.

A- Họ còn nói như đinh đóng cột.

B-Tôi thầm nghĩ, mặc kệ họ, diễn tiếp thôi. Lúc này hai Lão Quân cũng bước lên sân khấu và hét to: Báo cáo Thừa tướng, Tư Mã Ý đến. Tôi đang định đáp lại, lại có hai Lão Quân vừa đi vừa hét: Thưa Thừa tướng, Tư Mã Ý đến.

A-A...

B-Tại sao vai Lão Quân hôm nay cũng tăng thêm gấp đôi nhỉ. Tôi đang chẳng biết đầu cua tai nheo ra sao, lại nghe đằng sau vang lên tiếng "A", thế là còn có bốn Lão Quân nữa lên sân khấu. Bốn vai này không có lời gì cả, mà phải tự biên tự diễn ngay trên sân khấu, mỗi người một câu: Tây Thành người ít, chúng tôi đến rồi, vai Lão Quân bổ sung cũng đến trình diện rồi.

A-Lão Quân còn đến trình diện ư?

B-Tôi thấy lạ, tám người này không đeo râu, mặc đủ kiểu, bèn hỏi: Các vị là Lão Quân đến từ Tây Thành hả?

A-Đây là đội quân vớ vẩn của Gia Cát Lượng.

B- Sau khi mở cửa thành, đáng lẽ tám Lão Quân này cần phải chăm chỉ quét đường mới phải, nào ngờ lại làm tôi phát cáu vì không đủ chổi quét, có người vác luôn cả rẻ lau, vừa lau vừa hát.

A-Thế là Lão Quân trở thành lực lượng quét dọn.

B-Cả sân khấu rối như mớ bòng bong, lúc này tiếng trống trận vang lên. Tư Mã Ý ra và hát: Đội quân rầm rộ tiến vào Tây Thành. Khi các diễn viên tiến về phía trước sân khấu quay đầu nhìn về phía sau, sao hôm nay đông đảo thế, trên dưới tường thành lắm người như vậy, sao thế nhỉ? Trước cảnh này Tư Mã Ý quên hết cả lời hát.

A-Hát đi.

B-Buồn quá, quên hết cả lời rồi, Tư Mã Ý thầm nghĩ, sao hôm nay lạ thế, tôi tự biên vậy: Hôm nay Tây Thành lại đổi thay. Tiếp theo Tư Mã Ý lại hát rằng: Cầm Đồng có hai, người quét dọn toàn là lính tàn tật và lính trẻ, Gia Cát Lượng, ông đặt kế Không thành, hôm nay tôi sẽ chiếm Tây Thành của ông. Tướng ta ơi hãy xông phong...

A- Tôi thoạt nghe họ định áp sát Tây Thành, suýt nữa ngã lộn cổ từ trên tường thành xuống. Kế Không thành ơi, một khi bị Tư Mã Ý phá tan thì biết làm sao? Vừa cúi đầu xuống thì nhìn thấy Trưởng đoàn. Mình thấy tủi thân quá, thế là tôi đành hát: Thưa Trưởng đoàn, Cầm Đồng và Lão Quân đông quá, bị Tư Mã Ý phá tan, Gia Cát Lượng tôi buộc phải đầu hàng....


1 2 3 4 5 6 7 8 9