Thành tích của môn trượt băng tốc độ trong các kỳ Thế vận hội mùa đông từ năm 1924 đến 1952 đều không mấy lý tưởng, không có ai phá kỷ lục thế giới. Trong cuộc thi trượt băng tốc độ 500 mét diễn ra ngày 28-1 đã phá vỡ cục diện này. Vận động viên Liên Xô Gri-xin lần đầu tiên lập kỷ lục thế giới tại Thế vận hội mùa đông với thành tích 40 giây 2. Gri-xin còn cùng với đồng đội Mi-khai-lốp lập kỷ lục thế giới mới nội dung 1500 mét với thành tích 2 phút 08 giây 6, đồng vô địch nội dung này. Ngoài ra, vận động viên Xin-cốp của Liên Xô còn giành chức vô địch nội dung 5000 mét. Đoàn Liên Xô giành 3 trong số 4 huy chương vàng của môn trượt băng tốc độ, huy chương vàng nội dung 10 nghìn mét còn lại thuộc về vận động viên Thụy Điển.
Liên Xô lần đầu tiên tham gia Thế vận hội mùa đông là nước triển khai rộng rãi phong trào thể thao băng tuyết. Sự có mặt của Đoàn Liên Xô đã phá vỡ cục diện độc quyền của các nước Na Uy, Phần Lan và Mỹ trong môn trượt băng tốc độ. Gương mặt sáng giá tại Thế vận hội mùa đông lần trước, vận động viên Na-uy An-đéc-xen không gặp may mắn tại giải lần này, chỉ xếp thứ 6 trong nội dung 10 nghìn mét.
Đoàn Mỹ giành được thành tích xuất sắc trong môn trượt băng nghệ thuật của nam và nữ. Ba vận động viên đứng đầu là Gien-kin-xơ đã giành toàn bộ huy chương nội dung cá nhân nam; Ô-brai và Ca-rôn Hây-xơ giành huy chương vàng và bạc nội dung cá nhân nữ. Mọi người rất khâm phục Ô-brai giành chức vô địch Thế vận hội. Mọi người ngây ngất trước sự biểu diễn điêu luyện của Ô-brai nếu không nói là kính nể về sự phấn đấu đầy gian nan của cô. Chị đã bỏ ra nhiều công sức, mồ hôi nước mắt thậm chí cả bằng máu hơn bất ai để vươn tới đỉnh cao của môn trượt băng nghệ thuật.
Ô-brai hồi nhỏ mắc bệnh bại liệt trẻ em, đứng trước nguy cơ bị liệt hoàn toàn. Cha chị là một bác sĩ ở Bô-xtơn, để cô con gái 8 tuổi có thể đứng dậy được, cha cô đã không tiếc tiền của tìm đến mọi nơi để chữa trị cho con và mời cả Phlếch và Vin-xen-tơ những ngôi sao trên băng năm xưa đến chỉ đạo cho con gái tập luyện trượt băng nghệ thuật. Ô-brai chịu đựng và vượt qua mọi đau khổ mà người bình thường không sao tưởng tượng nổi, trở thành một vận động viên trượt băng nghệ thuật xuất sắc.
Bốn năm trước Ô-brai giành được huy chương bạc tại Thế vận hội Ô-xlô, cất bước đi đầu tiên hướng tới huy chương vàng. Trước giải lần này, Ô-brai bị chấn thương đầu gối, nhưng với nghị lực và ý chí phi thường cuối cùng cô vẫn đứng trên bục danh dự để nhận phần thưởng cao qúi nhất. Ô-brai sau này đã kế tục sự nghiệp của cha, làm bác sĩ nha khoa và được bầu làm Tổng Thư ký danh dự của Ủy ban Ô-lim-pích quốc gia Hoa Kỳ. Cô từng được đề cử làm ứng cử viên Ủy ban Ô-lim-pích quốc tế, sau do nhiều nguyên nhân nên không trúng cử, bằng không cô sẽ là nữ Ủy viên đầu tiên của Ủy ban Ô-lim-pích quốc tế.
Tại Thế vận hội lần này, châu Âu chỉ có Xu-át và Ốp-pen của Cộng hoà Áo và giành chức vô địch nội dung trượt băng nam và nữ.
Trượt tuyết là môn thi được mọi người quan tâm, bởi vì môn trượt tuyết tại Thế vận hội mùa đông vừa là cuộc thi của Thế vận hội lại là cuộc thi vô địch thế giới, có thể cùng lúc giành chức vô địch Thế vận hội và thế giới. Sự giành giật trong môn trượt tuyết việt dã diễn ra giữa các nước Na-uy, Phần Lan, Thụy Điển và Liên Xô, trình độ của các nước này 'tám lạng nửa cân', không ai có ưu thế rõ rệt. |