Tại Cúp thế giới lần thứ 13 năm 1986, Di-cô 33 lá vàng rơi mang theo chấn thương khoác áo đội tuyển Quốc gia Bra-xin tham gia chinh chiến. Huấn luyện viên trưởng Phôn-ta-na rất mong muốn Di-cô đá ở vị trí chủ lực, son Di-cô hiểu mình hơn ai hết, những vết chấn thương cũ chưa lành, lực bất tòng tâm, rất khó đảm nhận trọng trách này. Trong trận tứ kết gặp đội Pháp, Di-cô gần như bị bắt buộc phải ra trận trong lúc lâm nguy. Khi trận đấu sắp kết thúc tỷ số giữa hai đội vẫn 1:1, lúc này đội Bra-xin giành được cơ hội đá quả phạt đền 11 mét, ̣đồng đội đã giao phó trọng trách gian nan này cho Di-cô mà họ tôn kính.
Tuy nhiên, số phận lại hình như muốn thách đố với Di-cô, không muốn để anh giành chức vô địch Cúp thế giới, anh đã đá hỏng quả phạt đền này. Hai đội thi đấu thêm hai hiệp phụ nhưng vẫn không phân thắng bại, cuối cùng thi đá luân lưu 11 mét và đội Bra-xin bị loại với tỷ số 4:5. Quả phạt đền nói trên đã trùm bóng đen lên cuộc đời bóng đá nhà nghề của Di-cô.
Sau Cúp thế giới năm 1982 Di-cô từng đầu quân 2 năm cho đội U-đin I-ta-li-a. Tại I-ta-li-a có nền bóng đá đặt phòng thủ lên hàng đầu, Di-cô 24 tuổi đã ghi 19 bàn trong Giải vô địch toàn quốc I-ta-li-a, song đội U-đin lúc đó thực lực còn có hạn nên Di-cô không thể phát huy hết tài hoa bóng đá của mình. Cũng chính vì rất gắn bó với đội U-đin, nên ngày 28-3-1989, Di-cô đã làm lễ treo giày tại sân vận động U-đin I-ta-li-a.
Sau khi giải nghệ, Di-cô từng làm Bộ trưởng Thể thao và Cục trưởng Cục Đối sách thể thao Nhà nước Bra-xin. Năm 1993 anh từ chức và đầu quân đội Ka-xi-ma Nhật Bản. Di-cô đã trạc tứ tuần nói rằng sẽ hiến dâng bầu nhiệt huyết còn lại cho đất nước hoa Anh đào hâm mộ bóng đá này và lấy đó làm điểm dừng của cuộc đời bóng đá của mình. Năm 1994 anh một lần nữa tuyên bố giải nghệ. Năm 1997 một Hãng phim Bra-xin đầu tư 8 triệu USD xây dựng bộ phim mang tên "Những kỳ tích của Di-cô", Di-cô đã đích thân sắm vai chính, thể hiện lại cuộc đời bóng đá huy hoàng của mình.
Di-cô tuy chưa lần nào giành được chức vô địch Cúp thế giới, những người hâm mộ bóng đá Bra-xin gọi anh là người tiêu biểu cho "một thời đại thất bại", tuy nhiên tài hoa bóng đá của anh là không xóa nhoà, xứng danh là một siêu sao trong làng bóng đá thế giới. Di-cô hai năm liền 1976 và 1977 được bình chọn là cầu thủ xuất sắc nhất và cầu thủ phá lưới xuất sắc nhất của Bra-xin. Ba năm liền 1977, 1981 và 1982 được bình chọn là cầu thủ xuất sắc nhất châu Mỹ, sau Cúp thế giới năm 1982 anh còn được bình chọn là một trong "10 cầu thủ xuất sắc nhất thế giới". Năm 1983 anh được tạp chí "Thế giới bóng đá" của Anh bình chọn là cầu thủ xuất sắc nhất thế giới. |