Vài nét về CRI            Ban tiếng Việt Nam
Trang chủ | Chuyên đề | Thể dục thể thao | Nhà Trường | Hộp thư Ngọc Ánh | Bách Khoa TQ
 
Thời sự | Văn hoá | Du lịch | Vui chơi giải trí | Tổng hợp | Tin ảnh | Học tiếng Trung Quốc      Vào Trang Cũ >>
 
  Di-cô: được Pê-lê chỉ định làm người nối nghiệp
   2008-03-12 16:51:41    cri

Bra-xin có hai Pê-lê, một là Pê-lê "Viên ngọc đen", người kia là Di-cô "Pê-lê trắng". Di-cô ngoài màu da ra đến cả chiều cao cũng giống như Pê-lê. Sự thể hiện của anh đã tiếp thêm sức sống mới cho làng bóng đá thế giới thiếu sự biến đổi mang tính cách mạng trong thập niên 80 của thế kỷ 20. Đội tuyển quốc gia Bra-xin với dàn cầu thủ Di-cô, Xô-cra-tét, phan-cao...được công nhận là đội bóng xuất sắc nhất trong thập niên 80 của thế kỷ 20.

Di-cô sinh ngày 3-3-1953 tại Ri-ô Đê Gia-nây-rô Bra-xin. Tên thật của anh là A-xơ An-tu-nét Cô-im-bra, là một gia đình có truyền thống bóng đá di dân từ Bồ Đào Nha. Cha của Di-cô từng là thủ môn, hai người anh đều là cầu thủ bóng đá nhà nghề.

Năm 18 tuổi, Di-cô trở thành cầu thủ nhà nghề, và không bao lâu thì nổi danh. Cái tên quá dài và khó đọc của anh được đổi thành Di-cô, có nghĩa là "Chú gà trống" háu đá và thường giành thắng lợi. Người Bra-xin yêu qúi các ngôi sao bóng đá thường được bắt đầu từ tên của họ, sau đó mới đến kỹ thuật, động tác, nụ cười mỉm và phong cách cao thượng của những ngôi sao này.

Di-cô được tôn vinh là Pê-lê trắng từ năm 24 tuổi. Tại Cúp châu Mỹ lần thứ 11 diễn ra ở Cô-lôm-bi-a, đội Bra-xin thắng đậm đội Bô-li-vi-a với tỷ số 8:0 trong vòng loại, trong đó một mình Di-cô ghi 4 bàn, gây chấn động trong làng bóng đá châu Mỹ. Các cổ động viên cho rằng anh là ngôi sao hy vọng chấn hưng nền bóng đá Bra-xin sau khi Pê-lê giải nghệ, và gọi anh với cái tên thân mật là "Pê-lê trắng".

Thế nhưng, trong thời đại được gọi là "Pê-lê sống lại" hồi đầu thập niên 80 của thế kỷ 20, sự xuất hiện của rất nhiều Pê-lê trong làng bóng đá thế giới như "Pê-lê nhỏ" Ma-ra-đô-na, "Pê-lê châu Âu" Pla-ti-ni, "Pê-lê trắng" Di-cô...Song vua bóng đá Pê-lê cho rằng chỉ có Di-cô là giống ông, và nói anh là "một vận động viên cực kỳ xuất sắc, những pha phá lưới ở gần vùng cấm địa là sở trường của anh". Di-cô với khả năng phán đoán chính xác có thể tận dụng một không gian rất nhỏ để thể hiện tuyệt chiêu tới mức tối đa của mình, đó là tung người sút bóng".

Di-cô thực sự nổi danh là những ngày đầu quân cho đội Phla-mên-cô. Động lực để cho anh phấn đấu vươn lên là quãng thời gian thi đấu cho đội Phla-mên-cô. Vì vậy, khi còn ở Bra-xin, đội bóng duy nhất mà anh đầu quân là Phla-mên-cô. Anh đầu quân đội bóng này từ năm 15 tuổi, và có mặt ở đó những 16 năm trời, cho dù trở lại Bra-xin sau thất bại ở I-ta-li-a, anh vẫn trở về đội Phla-mên-cô. Trong 16 năm đầu quân ở đội Phla-mên-cô, Di-cô cả thảy tham gia thi đấu 734 trận, ghi 591 bàn, nếu nói anh là linh hồn của đội Phla-mên-cô cũng không ngoa chút nào.