Ngày Tình yêu Tác giả: Chu Quốc Bình
Đôi nét về tác giả:Chu Quốc Bình sinh năm 1945 tại Thượng Hải, là nhà văn đương đại nổi tiếng Trung Quốc. Ông còn là nhà triết học, nhà thơ. Ông thường viết những bài lý luận triết học bằng hình thức tản văn. Nhiều tác phẩm của ông đã diễn đạt những nhận thức độc đáo của phái đẹp. Trong các sinh viên Trung Quốc có lưu truyền câu nói: "Nam sinh không thể không đọc tác phẩm của Vương Tiểu Ba, nữ sinh không thể không đọc tác phẩm của Chu Quốc Bình" . Sự khác biệt giữa nam và nữ, giá trị của phái đẹp, đều được thể hiện rõ nét trong tác phẩm của ông. Tác phẩm chính: Nitro - Trên bước ngoặt của thế kỷ, Con người và vĩnh hằng, Nitro và thuyết Siêu hình, Văn tập Chu Quốc Bình, Niu Niu - Bút ký của người cha, Khoảng cách dõi nhìn,... Tác phẩm của ông mang đầy triết lý của nhân sinh và sức hút của trí tuệ, hoà quyện lý tính và cảm tính lại thành một thể, với bút pháp tươi mát tự nhiên, rất được độc giả yêu thích.
Mỗi độ một lần Ngày Tình yêu. Giả như tôi có một người yêu, liệu tôi sẽ tặng nàng món quà gì đây? Tôi sẽ không thể tặng nàng món quà bằng những thứ có thể mua được tại các cửa hàng. Món quà tình yêu có thể mua được trên thị trường là thời thượng ngày nay, mọi người có thể mua tấm thiếp tình yêu, hoa tươi, đồ trang sức giả hay thậ, xe hơi, biệt thự vv cho người yêu theo chiếc ví tiền phồng hay bẹt của mình. Nếu như tôi cũng làm theo như vậy, thì chẳng qua tôi chỉ làm tăng thêm phần rôm rả cho thời thượng mà thôi, và cũng là tham gia một lần hoạt động tiêu tiền cộng đồng mà thôi, tôi không thấy như vậy có chút liên quan gì với tình yêu cả. Món quà mà tôi tặng cho người yêu, nhất định phải khác với mọi người. Cho nên, tôi cũng không tặng nàng lời thề sắt son, bởi vì hết thảy lời thề sắt son cũng như nhau cả thôi. Vậy thì, tôi chỉ có thể tặng nàng mối tình thầm lặng đã cất giữ trong cõi lòng tôi Thế nhưng, ngay từ ban đầu, mối tình này đã thuộc về nàng rồi, tôi làm sao lại có thể đem thứ vốn đã thuộc về nàng làm món quà để tặng lại nàng được? Mỗi năm một độ ngày tình yêu. Giả như tôi có một người yêu, tôi sẽ cùng nàng đi đâu nhỉ? Tôi sẽ không đưa nàng đến nơi có nhiều người tụ tập. Sàn nhảy, rạp chiếu phim, bar rượu, nơi vui chơi giải trí để cùng đón chào Ngày tình yêu, lại là một thời thượng nữa của thời nay. Thế nhưng, những nơi có nhiều người tập chung, chỉ là vui chơi mà thôi, đâu mà có được người mình yêu? Ở những nơi đó, người yêu đã không còn là người yêu nữa, ánh mắt đưa tình, dựa mình vào nhau, sờ nắn mó nhau rồi lại má đỏ men say đã trở thành nhữngnnội dung trong vui chơi giải trí. Tôi không thấy cảnh huyên náo tại nơi vui chơi giải trí có quan hệ gì với tình yêu cả. Nơi mà tôi mang người đi, phải là nơi chưa ai đặt chân đến. Đó rất có thể là một trảng rừng rậm, như nhà thơ Ấn độ Tago từng nói, rừng rậm không phải là nơi ở ẩn của những người cao tuổi, người cao tuổi nên đi quản lý công việc làm ăn của người đời, nên nhường những trảng rừng rậm rạp cho các bạn trẻ đang nông nổi để họ có thể tu luyện gọt giũa tình yêu. Có điều là, trong thế giới ồn ào ngày nay, đâu mà có được trảng rừng rậm rạp như vậy. Vậy thì, tôi chỉ có thể đưa người yêu đến với cõi lòng yên tĩnh của tôi, bởi vì chỉ cõi lòng duy nhất như vậy mới có thể để chúng tôi lánh khỏi những ồn ào của ngày nay. Thế nhưng, cõi lòng tôi đã chứa đựng nàng từ lâu rồi, thì tôi làm sao có thể đưa nàng đến nơi đã thuộc về nàng cơ chứ?
Mỗi năm một độ ngày Tình yêu. Giả như tôi có một người yêu, tôi không biết mình nên tặng nàng món quà gì, không biết nên đưa nàng đi đâu. Thế là tôi tôi thầm nói với mình rằng, hãy đi quan sát những cặp tình nhân khác xem họ cùng vui ngày Tình yêu như thế nào. Việc khiến tôi cảm thấy kinh ngạc đã xảy ra: Đi đến đâu tôi cũng chỉ thấy có các cặp tình nhân đều là những người mô phỏng lẫn nhau và nhập vai diễn của nhau, chứ không hề thấy một đôi tình nhân thật sự. Tôi cứ suy ngẫm nguyên nhân, mãi mới vỡ lẽ ra rằng: Tại Trung Quốc, Ngày Tình yêu thì ra chỉ là mô phỏng và biểu diễn theo tập tục của các nước phương Tây mà thôi. Thực ra, Trung Quốc cũng có Ngày Tình yêu của mình, thế nhưng đã bị lãng quên từ lâu, đó là mồng 7 tháng 7 âm lịch, ngày chàng Ngưu Lang và nàng Chức Nữ gặp lại nhau trên nhịp cầu chim Thước, đây là ngày đôi tình nhân xa cách đã lâu gặp lại nhau. Và tôi lại vỡ lẽ một điều sâu hơn nữa là: Ngày lễ tồn tại bởi có sự khác biệt với ngày thường, chính là vì xa nhau lâu ngày đến khi gặp lại thì đã trở thành ngày lễ. Vậy thì ngày nay, bởi các cặp tình nhân ít có hiện tượng phải xa cách nhau lâu ngày, họ không thể cảm nhận được niềm vui nức lòng trong giây phút gặp lại nhau, do vậy mà Ngày Tình yêu Trung Quốc không còn là ngày lễ long trọng chứa đựng niềm mong ước và kỷ niệm, và đây cũng trở thành điều đương nhiên rồi.
Tôi không phản đối các cặp tình nhân Trung Quốc ngày nay chào mừng các ngày lễ của nước ngoài, thế nhưng, tôi xin nêu một kiến nghị hợp lý rằng: Nếu như các bạn đã có dịp thường xuyên gặp gỡ nhau rồi, vậy thì, trong ngày Tình yêu không nên gặp nhau nữa, càng không nên vắt óc suy nghĩ nên mua món quà gì cho người yêu hoặc cùng người yêu vui vầy bên nhau nữa, bởi vì các bạn đã thể hiện nhiều lần như vậy trong ngày thường rồi, mà duy chỉ khi cảm nhận được sự khang khác so với ngày thường trong ngày Tình yêu thì đó mới chính là hình thức các bạn ăn mừng ngày Tình yêu của cả hai người.
|