Vài nét về CRI            Ban tiếng Việt Nam
Trang chủ | Chuyên đề | Thể dục thể thao | Nhà Trường | Hộp thư Ngọc Ánh | Bách Khoa TQ
 
Thời sự | Văn hoá | Du lịch | Vui chơi giải trí | Tổng hợp | Tin ảnh | Học tiếng Trung Quốc      Vào Trang Cũ >>
 
  Vương Doãn khéo diệt Đổng Trác
   2008-11-24 14:35:11    CRIonline

Nghe Online

Tên gian hùng thời loạn Đổng Trác đã nhân cơ hội cuộc khởi nghĩa khăn vàng, bắt ép Hán Hiến Đế -Lưu Hiệp đến Tràng An và gọi mình là "Thượng Phụ", hắn ra vào theo nghi trượng thiên tử, hầu vua không xưng thần, vào triều thì nghênh ngang dạo bước, và ngang nhiên đeo kiếm lên trên điện, các thân thuộc của hắn đều được phong hầu phong tướng, ngay đến đứa trẻ mới ra đời cũng được phong hầu. Đổng Trác đã cho xây một tòa cung điện đẹp như hoàng cung ở Mi U cách Tràng An 250 dặm, rồi đem vàng bạc châu báu đã cướp được, cùng mỹ nữ, gấm vóc và lương thực v v để trong cung điện này, chỉ riêng về lương thực đã có thể nuôi người nhà hắn trong 30 năm. Đổng Trác là người vui giận thất thường, hắn tùy tiện giết người ngay trước mặt các quan văn võ, khiến các vị này đều phải sợ xanh mắt, ngay đến Lã Bố là con nuôi và là vệ sĩ hàng ngày túc trực bên cạnh hắn cũng không ngoại lệ. Có một lần, vì bị Lã Bố cãi lại khiến hắn vô cùng bực tức liền cầm cây kích lao vào Lã Bố, may mà Lã Bố là người võ nghệ cao cường mới tránh được, nên từ đó Lã Bố rất căm tức Đổng Trác.

Quan tư đồ Vương Doãn vốn có ý diệt trừ Đổng Trác, nhưng ngặt nỗi mình là một quan văn sức trói gà không chặt, nên đàng tìm cách để Đổng Trác trước tiên tin ở mình, rồi sau đó mới đặt kế hạ sát hắn.

Vào một đêm trăng sáng, Vương Doãn vì lo nghĩ không sao ngủ được, ông lững thững bước ra ngoài sân, khi ra đến đình mẫu đơn thì bỗng nghe tiếng một thiếu nữ đang thở dài than vãn, khi nhìn kỹ thì ra là Điêu Thiền, người con gái nuôi có sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành của ông, ông vội đến gần hỏi rằng: "Đêm đã khuya mà sao con lại đến đây than thở, phải chăng con có tư tình riêng?". Điêu Thiền giật mình vội quỳ xuống đáp rằng: "Thưa đại nhân, con nào có tư tình gì đâu, con từ nhỏ được đại nhân nuôi nấng, dạy cho biết múa biết hát, đối đãi với con như con đẻ. Mấy bữa nay con thấy đại nhân lo nghĩ về việc nước cũng chẳng tiện hỏi, đêm nay lại thấy đại nhân nghĩ ngợi đứng ngồi không yên, nếu đại nhân thấy con có thể giúp được việc gì, thì con dẫu chết cũng cam lòng". Vương Doãn nghe vậy chợt nảy ra một kế, liền vội vàng bảo Điêu Thiền vào trong nhà. Khi hai cha con vào đến họa các, Vương Doãn cúi đầu hành lễ khiến Điêu Thiền giật mình vội quỳ xuống hỏi tại sao thì Vương Doãn đáp rằng: "Nay nước nhà đang cơn nguy biến, ta muốn dùng nhan sắc của con để ly gián hai cha con Đổng Trác, rồi mượn tay Lã Bố giết tên giặc nước Đổng Trác". Điêu Thiền vội ngắt lời rằng: "Con đã nói là dẫu chết cũng cam lòng, vậy mong đại nhân cứ yên tâm làm theo kế này". Vương Doãn nghe xong vô cùng mừng rỡ.

Mấy hôm sau, Vương Doãn đem mấy viên ngọc minh châu ra bảo thợ nạm vào chiếc mũ, rồi sai người bí mật đưa sang biếu Lã Bố, Lã Bố rất vui mừng vội sang nhà tạ ơn. Vương Doãn bày tiệc khoản đãi, rồi nhân lúc tửu hứng liền gọi Điêu Thiền ra biểu diễn ca. Lã Bố vốn là một tuồng hiếu sắc, Vương Doãn thấy Lã Bố ngồi ngây người trước sắc đẹp của Điêu Thiền, biết là thời cơ đã đến liền nói rằng: "Đây là con nuôi của tôi, tôi có ý muốn gả cho tướng quân, không biết tướng quân nghĩ sao?". Lã Bố nghe vậy vui như mở cờ trong bụng, liền vội vàng đứng ra quỳ lạy. Vương Doãn nói:"Chọn ngày lành tháng tốt, tôi sẽ đưa tiểu nữ sang phủ tướng quân". Sau đó Lã Bố hớn hở ra về.

Mấy hôm sau, nhân khi Lã Bố đi công cán, Vương Doãn mời Đổng Trác đến nhà chơi, rồi cũng diễn màn trò như trước, khiến Đổng Trác rất vừa ý và ngay hôm đó liền đem Điều Thiền về phủ mình. Khi Lã Bố trở về được tin thì rất tức giận bèn sang trách Vương Doãn thì Vương Doãn làm ra bộ bất đắc dĩ giải thích rằng: "Trong phiên triều đường hôm qua, thái sư có hỏi tôi rằng: "Ta nghe nói ông có một con gái đã hứa gả cho Lã Bố, vậy có thể để ta xem trước được không?", tôi không thể nào từ chối được đành phải nhận lời, nhưng nào ngờ Thái sư vừa nhìn thấy con tôi liền đem lên xe đi ngay, tôi còn biết ăn nói sao đây?" Lã Bố nghe xong lại nghĩ tới việc Đổng Trác lao kích vào mình bữa trước, liền đùng đùng nổi giận. Vương Doãn thấy vậy lại lửa đổ thêm dầu, khiến Lã Bố càng thêm tức tối đập tay xuống bàn mắng nhiếc ầm ĩ, rồi thề sẽ giết bằng được Đổng Trác, rồi sau đó hai người cùng bàn mưu để diệt Đổng Trác.

Năm 192 công nguyên, Hán Hiến Đế mở hội đại thần trong cung, Đổng Trác cũng được mời tới Tràng An, để đề phòng bất trắc, hắn mặc bộ giáp ở bên trong và chọn vệ sĩ đi kèm hai bên, còn Lã Bố đi đoạn hậu. Khi Đổng Trác vừa đến cửa cung, thì bị Lý Túc đã mai phục sẵn ở đó đấm cho một thương, nhưng vì áo giáp khá dày nên Đổng trác chỉ bị thương nhẹ, hắn lớn tiếng gọi Lã Bố đến cứu, Lã Bố từ đằng sau tiến tới hô to lên rằng: " Nay hoàng đế ban chiếu chu diệt gian tặc Đổng Trác". Đổng Trác không kịp trở tay, liền bị Lã Bố đâm cho một kích vào yết hầu chết lăn xuống đất.