Đổng Trác được Lã Bố thì càng thêm hoành hành ngang ngược, hắn đến nói với Viên Thiệu muốn lập Trần Lưu vương lên làm hoàng đế, thì Viên Thiệu khuyên rằng: "Làm như vậy không được, thiếu đế là con cả của tiên đế, lên ngôi là hợp với lẽ phải, hơn nữa lại chẳng có sai lầm gì, làm sao lại có thể phế bỏ được, trước mắt ta nên ra sức giúp đỡ để trị loạn yên dân, bằng không tất xảy ra loạn lớn, thì hậu quả thật không thể tưởng tượng". Đổng Trác bị cụt hứng, liền rút kiếm ra đe dọa, nhưng Viên Thiệu cũng chẳng phải là hạng vừa, liền mắng trả rằng: "Ông đừng có tưởng ta đây là đồ nhát gam, chẳng lẽ thiên hạ này là của họ Đổng ư ? Ai dám hỗn láo thì ta đây xin tiếp tới cùng". Viên Thiệu nói xong liền bỏ đi, nhưng vì sợ Đổng Trác trả thù, nên ngay hôm đó dẫn quân bản bộ đi sang Dự Châu, còn em họ là Viên Thuật cũng dẫn quân về Nam Dương.
Đổng Trác thấy hai người đã bỏ đi thì càng thêm ngông cuồng hơn, hắn triệu tập quần thần rồi tuyên bố thiếu đế thoái vị, cải phong Hoằng Nông Vương, lập Trần Lưu Vương- Lưu Hiệp làm vua. Còn mình tự phong làm thái úy, thừa tướng, nắm quyền quân sự nhà nước. Ít lâu sau lại sai người giết chết thiếu đế và Hà Thái Hậu.
Đổng Trác cậy quyền làm đủ mọi việc xấu. Vào một ngày hội tháng hai, Đổng Trác dẫn quân ra ngoài săn bắn, thì gặp một đoàn người đông chật cả lối đi, hắn tức giận bèn ra lệnh giết hết đám đàn ông, còn đàn bà con gái thì bắt cả lên xe, điều càng vô nhân đạo hơn là hắn ra lệnh chặt đầu những người đã chết treo trên càng xe, rồi nói là đoàn quân thắng trận trở về..
Phiêu kỵ hiệu úy Tào Tháo thấy Đổng Trác không được lòng người, bèn tụ tập mấy trăm nghìn quân mã, tiến cử Viên Thiệu làm bang chủ cùng tiến vào Lạc Dương.
Đổng Trác hoảng sợ liền ra lệnh đốt bỏ thành Lạc Dương rồi rời đô về Tràng An. 1 2 |