Đặng Á Bình là nữ vận động viên vĩ đại nhất trong lịch sử bóng bàn, chị 5 tuổi bắt đầu học đánh bóng bàn với bố, lần lượt 14 lần vô địch thế giới; từng bảo vệ thành công vị trí vô địch thế giới trong 8 năm liền, là nữ vận động viên giữ ngôi vô địch thế giới với thời gian dài nhất, trở thành vận động viên duy nhất liên tục giành được huy chương vàng trong môn bóng bàn tại Đại hội thể thao Ô-lim-pích, cả thảy giành được 4 huy chương vàng trong Đại hội thể thao Ô-lim-pích, trong đó bao gồm nội dung đánh đơn và đánh đôi với Kiều Hồng.
Với chiều cao chỉ có 1 mét 50, chân tay của Đặng Á Bình vừa thô vừa ngắn, thoạt trông không phải là người thích hợp cầm vợt bóng bàn, chị 5 tuổi bắt đầu học đánh bóng bàn, nhưng vì chị thấp nên bị loại khỏi đội tuyển tỉnh Hà Nam, đành phải đầu quân vào đội tuyển thành phố Trịnh Châu.
Nhưng với tinh thần khổ luyện, với tốc độ tạt bóng nhanh, thi đấu dũng cảm gan dạ và ngoan cường, khi chị 10 tuổi, chị hai lần đoạt chức vô địch nội dung đồng đội và đánh đơn trong giải bóng bàn thiếu niên toàn quốc, sau đó chị đã gia nhập đội tuyển tỉnh Hà Nam, năm 1988 chị được chọn vào đội tuyển quốc gia.
13 tuổi đã giành chức vô địch bóng bàn toàn quốc, 15 tuổi vô địch châu Á, 16 tuổi tham gia Giải vô địch thế giới đã giành 2 chức vô địch đồng đội và đôi nữ. Năm 1992, Đặng Á Bình 19 tuổi lại vô địch đơn nữ trong Đại hội thể thao Ô-lim-pích Barcelona, đồng thời giành chức vô địch nội dung đôi nữ với Kiều Hồng. Trong Giải vô địch bóng bàn thế giới lần thứ 42 diễn ra ở Thụy Điển vào năm 1993, chị lại giành được hai huy chương vàng ở nội dung đồng đội và đánh đôi, xứng đáng trở thành Nữ Hoàng bóng bàn thế giới.
1 2 |