Vài nét về CRI            Ban tiếng Việt Nam
Trang chủ | Chuyên đề | Thể dục thể thao | Nhà Trường | Hộp thư Ngọc Ánh | Bách Khoa TQ
 
Thời sự | Văn hoá | Du lịch | Vui chơi giải trí | Tổng hợp | Tin ảnh | Học tiếng Trung Quốc      Vào Trang Cũ >>
 
  Thế giới sáng sủa của Bình Á Lệ
   2008-02-27 14:34:03    cri

Năm 1988, để chăm sóc con, Bình Á Lệ đành phải kết thúc đời sống vận động viên kéo dài 9 năm. Trong 9 năm qua, Bình Á Lệ đã giành được hơn 10 tấm huy chương. Nhưng cũng trong năm đó, vì hiệu quả kinh tế của nhà máy chị không tốt, nhà vô địch Thế vận hội trở thành công nhân dư dôi. Bình Á Lệ hồi tưởng lại rằng:

"Khi tôi bước xuống bục nhận giải thưởng, đời sống hết sức khó khăn. Nhưng tôi nghĩ mình vẫn trẻ, không cam lòng sống bằng tài trợ của chính phủ, tôi vẫn phải sống như người bình thường, vì vậy, tôi bắt đầu tự mình lập nghiệp."

Lập nghiệp đã mang lại thế giới sáng sủa thứ hai cho Bình Á Lệ.

Ngày 29-6 năm 1999, Bình Á Lệ đã mở phòng mát xa bằng tay nghề xoa bóp trung y chị học ở Trường nghề người khiếm thị thành phố Bắc Kinh. Cán bộ khu chung cư của chị đã làm tuyên truyền viên nghĩa vụ cho chị, cư dân trong khu chung cư cũng nhiệt tình đến mời chị mát xa. Chị làm việc miệt mài, ngay trong tháng khai trương phòng mát xa của chị đã thu được hơn 2000 nhân dân tệ.

Lâm Quân là khách thường xuyên của Trung tâm mát xa của chị Bình Á Lệ. Ông cho phóng viên biết:

"Tôi mát xa ở đây đã nhiều năm. Chúng tôi thấy đời sống của nhà vô địch Thế vận hội đã rơi vào cảnh khó khăn, đây không phải là điều mà mọi người có thể hiểu và chấp nhận nổi. Chị ấy có đủ tố chất mà một người lập nghiệp cần có, lý tính và có nhiệt tình, không khuất phục trước mọi khó khăn."

Giống Lâm Quân, những người quen biết Bình Á Lệ đều nhìn thấy niềm tin và nhiệt tình từ đáy lòng chị. Đây là sức mạnh nội tại đủ hỗ trợ chị trong cả một cuộc đời. Trong thế giới của chị, sáng sủa đã chiến thắng đen tối.

Đến năm 2008, đời sống của Bình Á Lệ đã ngày càng khấm khá, chị đã mở 3 cửa hàng hệ thống. Trong thời gian rảnh rỗi, chị viết Blog trên trang web, mong kể lại câu chuyện của mình với càng nhiều người, truyền sức mạnh cho càng nhiều người. Trong bài biết Blog đầu tiên của chị, có đoạn viết rằng: Trung Quốc có nhiều người mù như tôi, so với các bạn khác, tôi đã rất may mắn rồi. Từ khi tôi rời khỏi sân vận động, tôi luôn mong có thể giúp đỡ những người khuyết tật khác làm một số việc. Tôi đang cố gắng và mong mọi người hỗ trợ tôi cùng cố gắng.


1 2