Lồng ngực rộng mở biết bao, khí phách sả thân quên mình vì người khác, vậy thì "giun dế nào còn dám lên tiếng ?" Đây thật là tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả, là bài thơ ngâm về cảnh tuyết phủ thiên cổ tuyệt xướng. Thế nhưng, vĩ nhân có lồng ngực của vĩ nhân, mà người thường thì lại có tâm trạng của người thường. Nhà thơ Đường nổi tiếng Bạch Cư Dị hỏi ông bạn Lưu Thập Cửu của mình rằng:
Có rượu nếp vừa chưng
Bếp vừa mới đốt hừng
Tối rồi trời sắp tuyết
Bạn đến được hay không?
Thật là ấm áp biết bao.
Trong những ngày tuyết rơi, mọi người như đến với một thế giới êm ả tĩnh mịch, đến với thế giới đồng thoại tinh khiết lung linh. Băng giá trắng phau như thoang thoảng hương thơm, khiến mọi người cảm thấy niềm an ủi trong cái lạnh buốt, hết thảy sự nôn nóng không yên trong lòng đều trở nên phẳng lặng và nhẹ nhõm. Lớp tuyết trắng ngần đã gột sạch hoặc phủ lên hết thảy những ố bẩn, che lấp những nhơ bẩn và xấu xa của trần gian, làm cho không khí cũng như muôn vật đều trở nên thuần khiết và tươi đẹp hẳn lên.
Khi những bông tuyết trắng lơ lửng rơi xuống
mặt đất, không có tiếng sét giật sấm gầm, không có tiếng gió gào thét, mà lặng lẽ từ trên bầu trời yên tĩnh, bay lơ lửng trên bầu trời hư vô, dường như mang theo tín hiệu của mây mưa tầm tã. Thế nhưng cuối cùng thì tuyết như kiễng chân lặng lẽ từ trên trời rơi xuống, từ trên trời bay xuống, dảo bước rón rén nhẹ nhàng, không hơi không tiếng, không hề quấy rối hoặc làm thức giấc mơ ngọt ngào của bạn. Sáng ra thức dậy, đất trời bao la như hòa làm một đã khoác lên mình chiếc áo lông màu trắng muốt; ngẩng đầu nhìn lên không trung, những bông tuyết trắng tinh như những viên ngọc trắng nhỏ li ti, hễ làn gió lạnh thổi tới là chúng lại bay xoáy thẳng lên không trung, trông như những cánh bướm trắng đang nhảy múa, lại những lớp voan trắng đang thướt tha bay trong gió. Ngắm kỹ lại cảm thấy chúng như những cánh hoa lê trắng, hay như lông vịt, lông ngỗng màu trắng. Những bông tuyết nhỏ trắng tinh như hạt bụi bột mỳ như thể cụ ông nào đó làm rách chiếc túi vải đựng bột, hay như cụ bà làm vỡ chiếc bình thuỷ tinh đựng đường trắng? Thế nhưng, bất kể những bông tuyết trắng như thế nào đi nữa, mặc dù chúng không ngừng bay xoáy trên không trung, nhưng sau khi rơi lả tả xuống mặt đất thì trông chúng như vừa được sàng qua, chúng phủ bằng phẳng trên mặt đất, như tấm chăn bông mới do người mẹ đắp lên đó, đều đặn và bằng phẳng.
Nếu có thể, mời bạn dảo bước trên mặt tuyết. Trong màn tuyết đầy trời, một mình lặng lẽ dảo bước lên thảm ngọc trắng tinh, không cần suy nghĩ gì cả, cứ đi ngược chiều gió. Trong giây lát dừng chân, bên tai bạn là tiếng sột soạt của hoa tuyết rơi xuống mặt đất, như tiếng gió xuyên qua lùm cây thảm cỏ, xào xạc, vụn vặt, nhưng lại rất vui tai. Bạn vừa dảo bước, vừa vơ một nắm tuyết nắm chặt trong tay, cảm nhận cái giá lạnh thấu xương của tuyết qua làn da tay. Trên mặt đất phủ đầy tuyết, để lại một xiên dấu chân nông hoặc sâu khác nhau, có thể khiến bạn cảm nhận được trọng lượng chân thật của sự sống. Một bước đi một dấu chân, bạn sẽ cảm thấy thư giãn trong niềm vui rất chân thật.
Cái đáng yêu của tuyết là vì nó có thể phủ đầy mặt đất, phủ khắp muôn nhà. Trong những ngày tuyết rơi, lớp tuyết lúc dày lúc mỏng, thế nhưng chúng lấp lánh như ánh mặt trời vậy, chiếu sáng đồng ruộng, thôn làng, núi đồi, khe núi, nhà cửa, cây cối. Bất kể nơi nào có thể lọt vào thì chúng liền biến thành tấm thảm trắng hay chăn bông trắng giống hệt nhau.
Mưa trong mùa hè thường khuấy đục cặn bùn, biến những dòng chảy trở nên vẩn đục. Nhưng những bông tuyết mùa đông lại trắng tinh và giá lạnh, tuyết bay theo gió, lặng lẽ thấm vào muôn loài. Bà con nông dân Trung Quốc thường nói: "Tuyết rơi báo hiệu một năm được mùa", hay là "Lúa mạch đắp ba lớp chăn bông, đầu gối bánh hấp ngủ ngon lành", tuyết rơi không những khiến cho lúa mạch được ngấm đầy đủ nước, quan trọng hơn là làm chết hết thảy sâu bệnh. Tuyết dày một trượng thì ngấm sâu vào lòng đất một trượng, bất kể là sâu bệnh nấp sâu đến mấy trong lòng đất, chúng cũng đều không tránh khỏi bị rét chết!
Tôi trông mong một trận tuyết thật dày!Một trận tuyết có thể che đậy hết thảy những gì bẩn thỉu đen tối của trần gian, trận tuyết lớn đến có thể trả lại cho chúng ta một thế giới trắng tinh!thế nhưng, thế nhưng, tôi như nghe thấy tiếng thủ thỉ của tuyết nói rằng: "Mùa xuân sắp đến rồi. Tôi sẽ, sẽ không còn xuất hiện nữa rồi."
Trên đây cùng với giai điệu bài hát "Nơi bạn đó tuyết rơi chưa nhỉ", Ngọc Ánh vừa giới thiệu bài tản văn "Cảnh tuyết mùa đông" của ông Sài Truyền Hải, vào phần cuối chương trình Ngọc Ánh xin tặng bạn Nguyễn Anh Tuấn, tặng các bạn yêu thích tản văn và tuyết trắng bài hát "Nơi bạn đó tuyết rơi chưa nhỉ"
Nơi bạn đó tuyết rơi chưa nhỉ
Tuyết giá lạnh bạn sợ không nhỉ
Phải chăng có lò sưởi tay bạn
Trong nhà ngập tiếng cười hoan hỷ
Nơi bạn đó tuyết đã rơi chưa nhỉ
Trước cô đơn bạn có run sợ
Phải chăng muốn nghe tiếng lòng tôi
Muốn tôi để dành tuyết cho bạn
Bước trên tuyết kiếm nhành hoa mai
Đã trở thành câu chuyện đồng thoại
Cánh hoa tung bay theo chiều gió
Thổi cho mớ tóc tôi tung bay
Giữ bông tuyết giữ lại nỗi nhớ
Cùng tôi đến chân trời giá lạnh.
Hoạt động Gặp gỡ hữu nghị thanh niên Trung Quốc-Việt Nam lần thứ 18 đã diễn ra tại Hà Nội, Việt Nam 2018/08/15 |
Đại sứ quán Trung Quốc tại Việt Nam tổ chức Lễ trao học bổng Chính phủ Trung Quốc năm 2018 2018/08/14 |
Xem tiếp>> |
v Phương tiện truyền thông Triều Tiên chứng thực cuộc gặp thượng đỉnh liên Triều sẽ diễn ra tại Bình Nhưỡng vào tháng 9 2018/08/15 |
v Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ cho biết có năng lực chống lại "sự tấn công" đối với nền kinh tế Thổ Nhĩ Kỳ 2018/08/14 |
v FedEx mở đường bay mới liên kết Trung Quốc và Việt Nam 2018/08/14 |
v Số người gặp nạn trong trận động đất xảy ra ở đảo Lôm-bốc In-đô-nê-xi-a tăng lên 436 2018/08/14 |
Xem tiếp>> |
© China Radio International.CRI. All Rights Reserved. 16A Shijingshan Road, Beijing, China. 100040 |