Ngọc Ánh khai bút: Nhiều bạn viết thư cho Ngọc Ánh bày tỏ rất thích nghe tản văn của các nhà văn nổi tiếng Trung Quốc, đặc biệt là những bài tản văn miêu tả về tâm hồn, hay về triết lý đối với cuộc sống v v ... trong số nhà văn nữ Trung Quốc, Tịch Mộ Dung chiếm một vị trí quan trọng trong làng văn học, những bài tản văn và thơ của bà trữ tình mượt mà. Bà Tịch Mộ Dung không những là nhà văn nhà thơ, mà còn là một nữ họa sĩ nổi tiếng. Cho nên tác phẩm của bà rất nhạy cảm đối với cảnh vật xung quanh. Trong Chương trình văn nghệ Cuối tuần đêm nay, Ngọc Ánh xin giới thiệu với các bạn tản văn "Vào đêm có ánh trăng" của bà Tịch Mộ Dung. Trước khi đọc tản văn, mời các bạn làm quen với tác giả.
Bà Tịch Mộ Dung là người dân tộc Mông Cổ Trung Quốc, bà sinh năm 1943 tại thành phố Trùng Khánh miền tây nam Trung Quốc, sau theo gia đình đi Hồng Công, tuổi thơ của bà lớn lên tại Hồng Công , sau đó bà lại theo gia đình đi Đài Loan định cư. Sau khi tốt nghiệp chuyên ngành mỹ thuật Trường Sư Phạm Đài Loan, bà liền đi châu Âu du học, năm 1966 bà tốt nghiệp tại Học viện Nghệ thuật Hoàng Gia Brúc-xen Bỉ với thành tích xếp đầu bảng.
Tịch Mộ Dung là nhà văn sáng tác nhiều tác phẩm văn học, những tập thơ "Thất lý hương", "Tuổi xuân không oán hận", những tập tản văn "Dấu vết trong trưởng thành", "Tập đồng tâm" v v ... rất được độc giả và đặc biệt là các độc giả chị em phụ nữ hoan nghênh. Trong Chương trình văn nghệ cuối tuần trước đây, Ngọc Ánh từng giới thiệu với các bạn một số bài tản văn của bà.
Tản văn: Vào đêm có ánh trăng
Tác giả -Tịch Mộ Dung
Một mình tôi rảo bước đi trên đường núi.
Rặng cây Phi lao dọc hai bên đường cao vút, những làn gió thổi tới, cây như cất tiếng kêu vi vu, khiến người ta cảm thấy hơi choáng váng, tiếng gió thổi phi lao lúc mạnh lúc yếu, tựa như tiếng thủy triều lúc lên lúc xuống vậy.
Biển cả ngay dưới chân núi, đi qua đoạn đường núi này là có thể đi đến bãi cát bờ biển tận cùng phía nam Đài Loan. Đêm đã về khuya, trên đường không một bóng người, thế nhưng tôi lại không hề sợ hãi, bởi vì có vầng trăng treo lơ lửng trên không.
Bởi vì ánh trăng sáng tỏ, soi sáng soi rõ mọi cảnh vật ở xung quanh, đường núi trông như một dải lụa, xuyên qua xuyên lại suốt cả rặng cây, tôi chỉ muốn cứ như thế mà rảo bước đi mãi.
Giá như tôi có thể cứ thế này mà đi mãi thì hay biết nhường nào.
Thế nhưng, tất nhiên rồi, tôi không thể rảo bước đi như vậy mãi được. Tôi phải trở về căn buồng khách sạn thôi. Bởi vì, tôi đã vẽ cả ngày ở ven biển rồi. Sáng ngày mai, tôi còn phải cùng với mấy người bạn vào trong rừng để vẽ cảnh thật.
Thế nhưng, tôi lại không muốn quay trở về chút nào cả, vào đêm trăng như thế này không thể để thời gian trôi đi một cách nhàn rỗi thế này được. Vào đêm trăng như thế này, nhiều thời khắc không thể nào lãng quên được hết thảy đều hiện lên, vầng trăng tròn vằng vặc trên không trung, thường xuyên và luôn luôn xuất hiện trong sự sống của tôi, cứ vào mỗi thời điểm không quên được, nó đều xuất hiện, từ trên không trung sâu thăm thẳm cứ thế mà soi xuống nhìn tôi, ngắm nghía tôi, đi cùng với tôi.
Những ký ức của ngày và đêm thường bị tôi lãng quên, thế nhưng dưới ánh trăng, mọi việc lại thường khắc sâu trong trái tim tôi, thậm chí ngay cả những người, những việc không liên quan gì đến tôi cũng khiến tôi không thể nào lãng quên được.
Hình như có một năm ở Thụy sĩ, tôi đi tham gia trại hè của lớp Pháp văn, và ở trong một tu viện cổ khoảng mười ngày, trong số học sinh có người phương Đông cũng có người phương Tây, chỉ mấy ngày thôi mà ai nấy cũng đều quen nhau cả rồi. Vào một buổi tối, mười mấy đứa học sinh chúng tôi cùng đi dạo trong rừng cây ở đằng sau tu viện. Đêm hôm đó vầng trăng rất sáng tỏ, thế nhưng lúc đầu, chúng tôi rảo bước trong rừng cây lại không cảm thấy trăng sáng lắm, cho đến khi bước ra khỏi rừng cây, hướng mặt ra phía thảo nguyên rộng mênh mông, mới cảm thấy vầng trăng đã chiếu sáng cả một dãy núi, cả trảng thảo nguyên sáng như ban ngày vậy.
Chúng tôi đều yên lặng, lúc này, mười mấy trái tim trẻ tuổi đã lãnh hội được vẻ đẹp huyền bí đặc biệt trong đêm trăng. Không một ai nỡ lên tiếng, ai nấy cũng đều nín thở đưa mắt nhìn xung quanh, dường như đều mong làm sao có ghi sâu cảnh vật trước mắt, và khắc sâu trong lòng.
Sau đó, có một bạn nam từ Ai-len đến bỗng kêu lên phấn khởi:
"Các bạn ơi, chạy đi nào! Xem ai chạy đến rừng cây kia trước nhé!"
Ồ!Chạy thôi!dưới ánh trăng sáng, trên dốc đồi phủ đầy cỏ rộng bao la, chúng tôi chạy hộc tốc, chạy bằng tất cả hơi sức của mình, chạy mãi cho đến khu rừng đối diện kia, chạy vào trong bóng đen trước mặt.
Chúng tôi cùng kêu thét lên chạy xông lên phía trước, động tác của tôi tương đối chậm chạp, bị thụt lại đằng sau các bạn, thế nhưng tôi vẫn cứ hể hả chạy theo các bạn. Lúc này, có một bạn trai từ trong đám bạn đang chạy quay đầu lại nhoẻn miệng cười với tôi rồi lớn tiếng gọi: "Nhanh lên đi, Mộ Dung, chúng tớ đang chờ cậu đấy."
Hoạt động Gặp gỡ hữu nghị thanh niên Trung Quốc-Việt Nam lần thứ 18 đã diễn ra tại Hà Nội, Việt Nam 2018/08/15 |
Đại sứ quán Trung Quốc tại Việt Nam tổ chức Lễ trao học bổng Chính phủ Trung Quốc năm 2018 2018/08/14 |
Xem tiếp>> |
v Phương tiện truyền thông Triều Tiên chứng thực cuộc gặp thượng đỉnh liên Triều sẽ diễn ra tại Bình Nhưỡng vào tháng 9 2018/08/15 |
v Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ cho biết có năng lực chống lại "sự tấn công" đối với nền kinh tế Thổ Nhĩ Kỳ 2018/08/14 |
v FedEx mở đường bay mới liên kết Trung Quốc và Việt Nam 2018/08/14 |
v Số người gặp nạn trong trận động đất xảy ra ở đảo Lôm-bốc In-đô-nê-xi-a tăng lên 436 2018/08/14 |
Xem tiếp>> |
© China Radio International.CRI. All Rights Reserved. 16A Shijingshan Road, Beijing, China. 100040 |