
Lâm Giác Dân <1887-1911> tự là Ý Đồng, người Phúc Kiến. Năm 14 tuổi thi đỗ vào Đại Học Đường Toàn Mẫn, bắt đầu tiếp nhận tư tưởng cách mạng dân chủ, theo đuổi học thuyết tự do bình đẳng. Năm 1905, ông về quê và thành lập gia đình với bà Trần Ý Ánh. Năm 1907 đi lưu học tự túc tại Nhật, và tham gia Đồng Minh Hội Trung Quốc trong thời gian học tập ở Nhật.
Mùa xuân năm 1911, khi biết Hoàng Hưng, Triệu Thanh đang thành lập ban trù bị tại Hồng Công, vạch kế hoạch tiến hành cuộc khởi nghĩa Quảng Châu, ông đã đến Hồng Công và sau đó về Phúc Kiến chiêu hiền đãi sĩ.
Trước khi lên đường, ông về nhà thăm cha mẹ và vợ, nói với họ rằng nhà trường đang dịp nghỉ nhân mùa hoa Anh đào. Khi đó, vợ ông, bà Trần Ý Ánh đã mang thai. Đêm 24/4, Lâm Giác Dân từ Hồng Công gửi lá thư 'tuyệt mệnh' cho cha mẹ và vợ, viết rằng "Hy sinh vì nước có chết trăm lần cũng không thoái thác". Ngày 27/4, Lâm Giác Dân tham gia cuộc khởi nghĩa Quảng Châu do Hoàng Hưng lãnh đạo, tiến đánh Phủ Tổng đốc, nhưng sau bị thương và bị bắt. Khi bị xét xử ông vẫn hiên ngang tuyên truyền đạo lý cách mạng, cuối cùng đã hy sinh anh dũng, được sử sách gọi là một trong "72 liệt sĩ Hoàng Hoa Cương".