
Bánh chưng là thực phẩm truyền thống của tết Đoan Ngọ Trung Quốc. Ở miền Bắc Trung Quốc, người ta thường hay dùng lá Lau gói bánh chưng, lá Lau là vị thuốc thanh nhiệt giải thử; còn dân miền Nam Trung Quốc thì gói bánh chưng bằng Trợ Diệp (một loại lá Tre), Trợ diệp chứa nhiều loại chất khoáng và Axít Amino, rất bổ ích cho cơ thể con người. Gạo Nếp chứa hàm lượng vitamin nhóm B khá cao, là nguyên liệu chính của bánh chưng, có công hiệu ôn tỳ kiện vị, bổ trung ích khí. Các nguyên liệu phụ khác cũng có tác dụng điều trị và giá trị dinh dưỡng khá cao, ví dụ như Táo đỏ có công hiệu bổ trung ích khí, dưỡng huyết an thần, hạt Dẻ có thể bổ thận kiện tỳ, đỗ đỏ có tác dụng lợi thủy tiêu sưng, lòng trứng gà có tác dụng kiện não ích trí.

Thế nhưng, cho dù bánh chưng ăn ngon miệng, dinh dưỡng phong phú, nhưng không nên ăn quá nhiều, bằng không dễ dẫn đến không tiêu. Chuyên gia đề nghị, mỗi người mỗi ngày tối đa ăn ba chiếc là vừa. Khi ăn bánh chưng, tốt nhất ăn cùng rau, quả. Ngoài ra, nói chung những người mắc bệnh mãn tính nên có phần kiêng kỵ khi ăn bánh chưng, ví dụ như bệnh tiểu đường không nên ăn bánh chưng ngọt như nhân Táo đỏ và hạt Dẻ, người mắc chứng máu nhiễm mỡ không nên ăn bánh chưng nhân thịt, trường hợp chức năng tỳ vị không tốt không nên ăn bánh chưng nguội.