Trung Y cho rằng, chứng ù tai là căn bệnh thường thấy bao gồm rất nhiều chứng, thường kèm theo chứng điếc tai, phần lớn xảy ra ở người đứng tuổi và cao tuổi, vì vậy có quan điểm cho rằng "chứng điếc tai diễn biến dần từ ù tai, chứng ù tai là nguồn gốc gây nên điếc tai ". Sách y thời cổ Trung Quốc có rất nhiều luận chứng về chứng ù tai, ví dụ như "Hoàng đế Nội kinh", sách y thời kỳ sớm nhất Trung Quốc viết: "tủy hải không đủ, quay đầu sẽ ù tai", "thượng khí không đủ, tai sẽ chịu khổ bị ù" . Cuốn "Cảnh nhạc Toàn thư"của đời Nhà Minh viết: "thận khí sung túc, tai thính mắt sáng, nếu lao động quá mức hao tổn khí huyết, thì tinh thoát thận mệt, tất sẽ dẫn đến bệnh tai. Do vậy, phần lớn người đứng tuổi đều xuất hiện các triệu chứng ù tai, nào như tiếng mưa gió, nào giống tiếng ve kêu, hoặc giống như tiếng sóng, tất cả các triệu chứng đó đều do âm suy thận hư gây nên". Hàng nghìn năm nay, dưới sự chỉ đạo của nguyên tắc lý luận tổng thể và luận trị biện chứng, nhà y học cổ truyền Trung Quốc đã vận dụng các liều pháp như bài thuốc, châm cứu, xoa bóp, truyền dẫn trong điều trị chứng ù tai và thu được kinh nghiệm quý báu.
Một. Tai là lỗ thông tới thận, dưới sự điều khiển của thận, đồng thời lại có mối liên hệ rộng rãi với kinh lạc của các phủ tạng khác, vì vậy, trường hợp khí huyết giữa các phủ tạng và 12 kinh lạc vận hành không thông suốt hoặc là không hài hòa sẽ dẫn đến chứng ù tai, trong đó chứng ù tai do tà khí thâm nhập từ bên ngoài hoặc các phủ tạng bị nhiệt sinh đờm gây nên là thực chứng ù tai, trường hợp ù tai do phủ tạng suy yếu bị tổn thương và ốm lâu gây nên phần lớn thuộc về hư chứng ù tai, bệnh lý và biến chứng đều không giống nhau.
Hai. Nguồn gốc của thực chứng ù tai là do phong tà thâm nhập từ bên ngoài, gan hỏa và mật hỏa chạy lên phía trên, đờm hỏa ùn tắc, khí ứ huyết trệ gây nên. Hư chứng ù tai là do thận tinh và âm tinh không đủ, thận dương và nguyên dương suy yếu, tỳ khí hư nhược cũng như tim, tỳ, huyết hư gây nên.