Năm Càn Long đời Thanh, Bắc Kinh có một thầy lang với tên gọi là Tôn Chấn Lan đi khám chữa bệnh khắp đường to ngõ hẻm, được mọi người gọi là Tôn Lão Đạo. Thầy lang Tôn Lão Đạo chủ yếu tự bào chế "Tỵ Ôn Tản" và "Vô Cực Đan", loại thuốc dạng ngửi chống say nắng, sau khi tích lũy được một số tiền vốn trải qua kinh doanh vất vả trong biết bao năm, năm 55 thời Càn Long, ông đã mở hiệu thuốc "Trường Xuân Đường" tại phía Bắc ngõ Tiên Ngư Khẩu, phố Tiền Môn, Bắc Kinh, hình thành phương thức kinh doanh cố định là nhà trước bán thuốc sân sau làm thuốc. "Tỵ Ôn Tản" (dạng ngửi) có mùi thơm, tính mát, chống say nắng, chỉ cần bôi chút ít bột vào mũi, liền cảm thấy hơi mát chạy tận vào tim và não bộ. Lúc bấy giờ, người dân Bắc Kinh có bài ca dao hát rằng: "Trời nóng bức, không lo sợ, mua thuốc chống nắng Trường Xuân Đường, bôi chút lên mũi man mát bên trong, chống nắng hạ hỏa khỏe mạnh an khang". Sau đó, để tẩy chay hàng Nhật, ông chủ của Trường Xuân Đường Trương Tử Dư và một kỹ sư dược họ Thái đã dốc sức hợp tác, nghiên cứu khai thác Tỵ Ôn Tản mới gồm bốn màu tím, xanh, vàng và trắng, nhằm chống lại loại sản phẩm Nhân đan do Nhật Bản sản xuất.