Thưa quý vị và các bạn, Hà Thanh Thanh là một cô gái nông thôn thế hệ 8x phải bỏ học từ khi còn chưa hết cấp 2, từng đi nơi khác tìm việc làm, về quê trồng thảo dược, nuôi cá và còn đi buôn lợn hơi, sau khi thành lập gia đình chị cùng chồng đi bán đồ điện ở thôn, mở cửa hàng bán xe máy ở thị trấn và bán vật liệu xây dựng. Chưa đầy 10 năm, chị đã có mấy triệu Nhân dân tệ trong tay. Năm 2009, chị mở phòng tranh, thực hiện ước mơ của thời niên thiếu. Năm 2010, chị đã mở một phòng tranh ở Việt Nam.
Cô gái Hà Thanh Thanh là người ở thôn Thạch Bồn, thị trấn Châu Lâm, từ nhỏ Thanh thích vẽ. Cô giáo Chủ nhiệm giới thiệu cho Thanh một thầy dạy vẽ. Dưới sự hướng dẫn của thầy Vương, Thanh vẽ ngày càng đẹp, trở thành "hoạ sĩ" khá có tiếng tăm của trường.
Năm Thanh học lớp 8, mẹ Thanh không may qua đời. Vì hoàn cảnh gia đình khó khăn, lại phải lo cho 2 em ăn học, để giảm bớt gánh nặng cho gia đình, Thanh phải bỏ học, năm đó Thanh mới 14 tuổi.
Năm 16 tuổi Thanh cùng mấy cô bạn cùng làng đi Quảng Đông tìm việc làm. Thanh từng làm ở xưởng sản xuất đồ chơi và nhà hàng. Khi làm ở nhà hàng, Thanh quen anh Điền Quý Cường, người cùng quê, lớn hơn Thanh 2 tuổi, hai người dần dần có tình cảm với nhau. Mùa xuân năm 2001, Thanh và Cường trở về quê và tổ chức lễ cưới, có ý định ở lại quê hương lập nghiệp.
Năm đó, giá dược liệu trên thị trường đột nhiên tăng vọt. Sau khi bàn bạc với chồng, chị Thanh đầu tư một khoản tiền lớn trồng Tam thất. Thế nhưng 1 năm sau, quê hương chị bị luồng lũ đá bùn, phần lớn khu vườn tam thất của vợ chồng chị bị đá bùn vùi lấp, chỉ còn không đến 1 mẫu, ngay cả tiền mua hạt giống cũng không gỡ được.
Được sự động viên của bạn bè, chị Thanh đi buôn lợn hơi. Chị mua một chiếc xe công nông nhỏ, đến các thôn mua lợn hơi, rồi mang lên huyện bán.
Năm 2003, chị Thanh sinh được một cháu trai. Việc buôn bán lợn hơi của chị cũng rất phát đạt, 1 tháng được lãi hơn 20 nghìn Nhân dân tệ. Chị Thanh lại mở trại nuôi lợn ở đầu thôn. Nhưng khi lứa lợn đầu vừa lớn, thì thị trấn lại có dịch cúm lợn. Chỉ trong vòng nửa tháng đàn lợn của vợ chồng chị hầu như bị chết sạch, chị Thanh bị một trận ốm nặng. Cũng may, được sự động viên và an ủi của chồng, chị Thanh lấy lại tinh thần, tính chuyện đi vào thành phố tìm con đường lập nghiệp.
Đầu năm 2004, chị gửi con cho mẹ chồng, cùng chồng bắt đầu đi bán bếp từ, lúc đầu chỉ bán trong thôn, chẳng mấy chốc đã bán được mười mấy cái. Sau đó, chị cùng chồng đạp xe đi bán ở những thôn lân cận, một tháng đã bán được hơn 100 cái, được lời hơn 10 nghìn Nhân dân tệ. Chỉ trong 1 năm, hai vợ chồng chị đi khắp các thôn xóm trong huyện, được lời hơn 100 nghìn Nhân dân tệ. Sau đó, hai vợ chồng lại đi bán điện thoại di động, kiếm được hơn 40 nghìn Nhân dân tệ.
Năm 2005, chị Thanh muốn mở một cửa hàng bán xe máy, nhưng chị phát hiện, mở một cửa hàng bán xe máy phải cần khoảng 300 nghìn Nhân dân tệ tiền vốn, mà lúc đó chị chỉ có 200 nghìn, chị mạnh dạn thế chấp nhà, mượn của ngân hàng 200 nghìn Nhân dân tệ, mở một cửa hàng bán xe máy ở thị trấn Châu Lâm.
Do trước đây vợ chồng chị bán bếp từ và điện thoại di động đã có uy tín với bà con, hơn nữa bà con lại có thể trả góp, nên cửa hàng của chị tương đối đông khách. Chỉ trong một tháng, chị bán được mấy chục chiếc xe máy. Đến năm 2006, cửa hàng của chị đã chiếm được phần lớn thị trường nông thôn của thị trấn. Kiếm được hơn 700 nghìn Nhân dân tệ.
Có thời gian, chị Thanh tìm thầy Vương dạy chị vẽ hồi nhỏ, được thầy Vương giới thiệu, chị làm quen với một số họa sĩ của Hội Nghệ thuật huyện. Được các họa sĩ hướng dẫn, chị vẽ khá hơn trước. Do chị vẽ những bức tranh với chủ đề về cuộc sống hiện thực, nên dần dần được mọi người chú ý, đơn đặt mua cũng ngày một nhiều. Chị nẩy ra ý nghĩ mở một phòng tranh.
Đến năm 2008, tài sản của vợ chồng chị đã lên đến 3 triệu Nhân dân tệ. Chị ủy thác cửa hàng bán xe máy cho người khác quản lý, hai vợ chồng chị mở cửa hàng bán vật liệu xây dựng. Hai vợ chồng chị quen thuộc môi trường nông thôn, nên làm ăn khá dễ dàng. Chỉ trong 1 năm, hai vợ chồng chị lại kiếm được hơn 2 triệu Nhân dân tệ.
Năm 2009, tài sản của gia đình chị đã lên đến 5 triệu Nhân dân tệ. Chị Thanh nêu với chồng ý nghĩ mở cửa hàng bán tranh ảnh. Anh Cường chồng chị lập tức bỏ ra 200 nghìn Nhân dân tệ mở phòng tranh, để chị Thanh kinh doanh,còn anh tiếp tục buôn bán vật liệu xây dựng.
Phòng tranh của chị Thanh thừơng có những ông chủ của các địa phương vùng duyên hải đến đặt hàng. Tháng 5, năm 2009, hai vợ chồng chị đi Việt Nam du lịch, thấy có rất nhiều người Việt Nam ưa thích tranh Trung Quốc. Về nước, chị nẩy sinh ý nghĩ sang Việt Nam mở phòng tranh. Tháng 3, năm 2010, qua một thời gian chuẩn bị, hai vợ chồng chị sang Việt Nam mở một phòng tranh ở thành phố Vũng Tàu. Để tiện cho việc làm ăn ở nước ngoài, chị Thanh bắt đầu học tiếng Anh.
Chị Thanh nói với phóng viên, ước mơ của tôi đã trở thành hiện thực, có lúc, không thể trực tiếp thực hiện được ước mơ của mình, nhưng đi theo hướng khác, có lẽ dễ tiếp cận hơn.
Hoạt động Gặp gỡ hữu nghị thanh niên Trung Quốc-Việt Nam lần thứ 18 đã diễn ra tại Hà Nội, Việt Nam 2018/08/15 |
Đại sứ quán Trung Quốc tại Việt Nam tổ chức Lễ trao học bổng Chính phủ Trung Quốc năm 2018 2018/08/14 |
Xem tiếp>> |
v Phương tiện truyền thông Triều Tiên chứng thực cuộc gặp thượng đỉnh liên Triều sẽ diễn ra tại Bình Nhưỡng vào tháng 9 2018/08/15 |
v Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ cho biết có năng lực chống lại "sự tấn công" đối với nền kinh tế Thổ Nhĩ Kỳ 2018/08/14 |
v FedEx mở đường bay mới liên kết Trung Quốc và Việt Nam 2018/08/14 |
v Số người gặp nạn trong trận động đất xảy ra ở đảo Lôm-bốc In-đô-nê-xi-a tăng lên 436 2018/08/14 |
Xem tiếp>> |
© China Radio International.CRI. All Rights Reserved. 16A Shijingshan Road, Beijing, China. 100040 |