Nữ Nhà văn nổi tiếng Đài Loan Trung Quốc Trương Hiểu Phong không xa lạ đối với các bạn đam mê văn học Trung Quốc, nhiều tản văn của bà đã được chuyển ngữ sang tiếng Việt và xuất bản tại Việt Nam, Chương trình Văn nghệ cuối tuần CRI cũng từng giới thiệu tản văn của bà trên sóng. Trong chương trình đêm nay, Ngọc Ánh xin giới thiệu một chùm tản văn khác của bà nhan đề "Trang phục giày dép", trước hết Ngọc Ánh xin giới thiệu đôi nét về bà.
Nhà văn Trương Hiểu Phong
Nhà văn Trương Hiểu Phong sinh năm 1941 tại tỉnh Chiết Giang Trung Quốc. 8 Tuổi theo mẹ đi định cư Đài Loan, bà tốt nghiệp tại trường Đại học Đông Ngô Đài Loan, từng làm nhà giáo tại Đại học Đông Ngô và Hồng công. Tác phẩm của bà mang nhiều thể loại khác nhau, bao gồm tản văn, thơ ca, tiểu thuyết, kịch bản sân khấu, tạp văn vv... nhưng nổi trội nhất phải kể đến tản văn, năm 36 tuổi bà đã được các nhà phê bình Văn học Đài Loan tiến cử là một trong "10 đại gia Tản văn Đương đại". Nhà thơ nổi tiếng Đài Loan Dư Quang Trung từng xếp bà vào hàng ngũ "Nhà văn nổi tiếng trong ba thế hệ nhà văn sáng tác tản văn" bởi văn phong của bà "trong cái mềm mại lại mang tính rắn chắc."
Tân Hiểu Kỳ
Các bạn đang nghe ca khúc "Mùi vị" do giọng ca trẻ nổi tiếng Đài Loan Trung Quốc Tân Hiểu Kỳ trình bày:
Ca từ bài hát:
Nhớ nụ cười của anh
Nhớ áo khoác của anh
Nhớ tất trắng của anh
Nhớ mùi vị trong anh
Nhớ nụ hôn của anh
Nhớ hương thuốc lá trên tay
Mùi vị tình yêu trong ký ức
< Áo quần giầy dép> là chùm tản văn kinh điển của Nhà văn Trương Hiểu Phong, chùm Tản văn này gồm 8 bài. Đêm nay Ngọc Ánh xin giới thiệu 3 bài trong trong số đó là Áo quần giầu dép không những để che chở thân thể cho chúng ta, đồng thời còn mang lại tình cảm và ấm áp vô vàn cho cõi lòng. Đúng như phần mở đầu của chùm tản văn này, nhà văn Trương Hiểu Phong viết: "Sống trên đời này, tri âm có được là bao? Nhưng áo quần giầy dép đi với nhau, chính là sự xum vầy của cái thế giới đạm bạc giá lạnh này."
Sau đây Ngọc Ánh xin đọc tản văn Tất cả các loại khăn đều mềm mại cả, như khăn lau mồ hôi, khăn quàng tơ, khăn quàng len.
Khăn gì cũng không cần phải cắt đo, khăn không có hình dáng, thậm chí khăn không có kích thước, khăn chính là thứ mềm mại đến nỗi không giữ được hình ảnh của mình, khăn bị vò trong bàn tay, khăn quấn lên đầu, khăn quàng quanh cổ, khăn mềm mại ấm áp như vậy, đến nỗi khiến người ta phải thương tâm.
Khăn quàng là thứ rất đẹp đẽ, đó là vẻ đẹp của người mẹ, có khăn quàng rút sợi hoặc thêu hoa, có khăn quàng thêu chỉ vàng chỉ bạc, có khăn quàng đan bằng sợi bông, có khăn móc bằng len, chiếc khăn quàng thường đẹp một cách tinh tế và thanh nhã.
Tôi có một chiếc khăn quàng len hải mã màu nâu nhạt, đó là thứ màu hạt mạch vụ xuân đã được tróc vỏ, ngỡ như ngửi thấy mùi thơm của lớp da trên mặt trống.
Dù trong những ngày không đến nỗi lạnh lắm, tôi cũng thích quàng chiếc khăn len này, đây là chiếc khăn quàng không lấy gì làm bắt mắt lắm, nhưng vừa chạm vào nó đã cảm thấy ấm áp, tựa như cung đàn trong làn gió nam, bỏ quên lại thế giới trong cái giá rét căm căm, vòng cổ tôi cảm thấy cả một luồng ấm áp.
Bỗng một hôm, trên con đường núi quen thuộc mà tôi thường đi qua, hoa lau mềm mại mọc đầy núi, ôi sao năm nào cũng chỉ có một màu lau thôi nhỉ! Lúc này tôi mới phát hiện gam màu hoa lau giống gam màu chiếc khăn quàng len của tôi và cũng mềm mại như nhau vậy, núi trong mùa thu tĩnh mịch thanh vắng, sườn núi trống trải vắng bóng người, mùa thu cũng tựa như đang quàng chiếc khăn bằng hoa lau chăng, quàng từ trên đỉnh núi xuống tận dưới chân núi, rồi từ chân núi kéo rộng ra tận ven sông, chiếc khăn quàng cũ cổ xưa nhưng ấm áp làm sao!
Chiếc khăn quàng của tôi, khăn giang rộng vòng tay ôm lấy tôi, trong những ngày giá lạnh hơn, khăn lại càng bảo hộ lấy hai chiếc tai tôi, ôm luôn cả mái tóc tôi, khăn chịu đựng nỗi ủy khuất, cuốn mình vấn quanh chiều theo hình ảnh của tôi, từ bên trái vấn sang bên phải bảo vệ cho tôi, khăn chiều chuộng cái tính ương ngạnh bướng bỉnh của tôi, khiến tôi mới có được chút mềm mại, có được chút cảm giác như không nơi nương tựa, thậm chí khiến tôi như cũng có được chút nũng nịu say mê, lúc tôi đang đắc ý hí hửng ra vẻ tưởng như siêu thoát ra khỏi thân thể thì khăn lại lặng lẽ giơ tay giữ tôi lại, khiến tôi bất chợt cảm nhận được sự ấm áp của trần gian, khăn quàng khiến tôi trở nên mềm mại, khiến tôi kiên quyết ở lại cõi đời này. Tựa như ngọn núi, ở lại trong trảng rừng cây lau mênh mông vậy.
Trên đây Ngọc Ánh vừa giới thiệu với các bạn tản văn Nhóm nhạc SHE Đại ý ca từ:
Bàn tay anh tựa khăn quàng ấm áp
Che cho em khi cõi lòng giá lạnh
Tình yêu là khăn quàng ấm nhất,
Khiến cõi lòng mềm mại đẹp tươi
Ngày lại ngày em càng hiểu anh
May ban đầu hai ta không chia tay
Sau đây Ngọc Ánh xin giới tiếp với các bạn bài Tôi có một chiếc túi ba lô, túi được ghép bằng những mảnh vụn da bò vuông vắn. Hầu như ngày nào tôi khoác chiếc ba lô này lên mình, và đã khoác trong suốt 5 năm rồi.
Mỗi khi mảnh da bò trên ba lô bị sờn bị rách, là tôi lại mang đến chỗ bác thợ giầy nhờ bác vá lại hộ, ban đầu bác không chịu vá, dần dà rồi bác tốt bụng khuyên tôi đừng nên tiết kiệm quá như vậy.
Tôi mang chiếc túi ba lô này ra hiệu giặt khô, chị chủ cửa hàng mỉm cười kín đáo nói với tôi rằng: "Có lẽ em thích chiếc ba lô này lắm phải không?"
Tôi nói: "Đúng vậy chị ạ!"
Chị chủ hàng nói: "Thảm nào em đeo chiếc ba lô này đến cũ như thế này rồi!"
Tôi khoác chiếc ba lô này đi trên đường phố, chợt thấy một cửa hàng bán gia cụ đẹp mắt, tôi liền rảo chân đi vào, một cô gái đang ngồi trong cửa hàng liền đứng dậy đến bên tôi hỏi:
"Ồ, chị học vẽ phải không?"
Tôi liền lắc đầu một cách kiên quyết.
Bất kể thế nào đi nữa thì tôi cũng không nỡ vứt bỏ chiếc ba lô này.
Đây là chiếc ba lô duy nhất có thể đựng được cuốn "Từ Nguyên" trong tất cả những chiếc ba lô mà tôi từng khoác, nó còn có thể chứa được cả chiếc hộp đựng cơm nữa, chiếc ba lô này to như vậy, nhẹ như vậy, dẻo dai và đáng tin cậy như vậy đó. Mỗi bận trước khi ra cửa là tôi liền khoác chiếc ba lô cũ rích này đựng đủ các thứ căng phồng lên vai, trong lòng tức khắc tập hợp muôn vàn cảm xúc.
Bao nhiêu đồng tiền, nhét vào rồi lại chảy ra, bao nhiêu cuốn sách, nhét vào rồi lại lấy ra, trong chiếc ba lô này từng chứa biết bao chiếc bánh mỳ bữa trưa, chứa biết bao bức thư, bao tờ báo, bao quyển bài tập của các em học sinh, biết bao tấm cart, biết bao tấm thiếp báo tin vui tin buồn từng nằm trong chiếc ba lô này của tôi, rồi chúng lại mất tích.
Chiếc ba lô này tựa như mảnh đời nhỏ bé của tôi vậy.
Từng một dạo, con tôi nhổ răng sữa, tôi liền bỏ vội răng sữa của con vào trong ba lô, từng có bận, một quả thông khô trên cây rụng xuống đường núi, tôi liền nhặt lên rồi nhét luôn vào trong ba lô. Có khi ba lô đựng chiếc lá dương xỉ xanh thắm, có khi đựng một vốc sò biển, có khi đựng tấm thẻ Chứng minh, một quyển Hộ chiếu, một tấm thẻ vé ô tô, có khi đựng đôi bít tất mua cho ông xã, hoặc đựng con gà hun khói, đựng gói mề vịt hoặc vỉ thuốc Aspirin.
Tôi yêu chiếc ba lô này, có thể là vì tôi yêu những gì rất hiện thực đã xuất hiện trong sinh hoạt đời thường của tôi.
Mỗi khi khoác ba lô, hai tay thường buông xuôi, đôi tay buông xuôi như vậy làm tôi cảm thấy rất dễ chịu, cảm thấy có vô số các thứ tốt đẹp có thể nắm được, tôi có thể chống chiếc gậy đi du ngoạn như một ẩn sĩ trong bức tranh Quốc họa đo đạc nẻo đường vậy, tôi có thể như một đấng anh hùng giương cao ngọn cờ chiến đấu, nhưng chiếc ba lô không nặng không nhẹ này vẫn được khoác trên bờ vai, một thứ dàng buộc ngọt ngào.
Vào lúc đêm khuya, tôi đặt chiếc ba lô đã được sắp đặt các thứ ở đầu giường, rồi muốt muốt những miếng da bò ngoài mặt ba lô đã bị rách bị sờn, như một nghệ nhân giang hồ nghịch nghịch đồ nghề của mình vậy, đợi đến khi trời rạng sáng lại sông pha ra ngoài thiên hạ.
Sáng mai, tôi vẫn cứ khoác chiếc ba lô này lên vai để đeo đuổi gió cát của ngày mai.
Trên đây Ngọc Ánh vừa giới thiệu với các bạn bài Tiếp theo mời các bạn thưởng thức ca khúc Đa Lượng Đại ý ca từ:
Chiếc ba lô của bạn
Khiến bước chân tôi chậm lại
Hằng ngày khoác ba lô đi làm
Bạn cho tôi mượn nhưng tôi giữ hộ bạn
Bạn của tôi ơi,
Ba lô tuy cũ nhưng lại rất đẹp
Đáng tiếc ba lô đã không liên quan đến bạn.
Hoạt động Gặp gỡ hữu nghị thanh niên Trung Quốc-Việt Nam lần thứ 18 đã diễn ra tại Hà Nội, Việt Nam 2018/08/15 |
Đại sứ quán Trung Quốc tại Việt Nam tổ chức Lễ trao học bổng Chính phủ Trung Quốc năm 2018 2018/08/14 |
Xem tiếp>> |
v Phương tiện truyền thông Triều Tiên chứng thực cuộc gặp thượng đỉnh liên Triều sẽ diễn ra tại Bình Nhưỡng vào tháng 9 2018/08/15 |
v Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ cho biết có năng lực chống lại "sự tấn công" đối với nền kinh tế Thổ Nhĩ Kỳ 2018/08/14 |
v FedEx mở đường bay mới liên kết Trung Quốc và Việt Nam 2018/08/14 |
v Số người gặp nạn trong trận động đất xảy ra ở đảo Lôm-bốc In-đô-nê-xi-a tăng lên 436 2018/08/14 |
Xem tiếp>> |
© China Radio International.CRI. All Rights Reserved. 16A Shijingshan Road, Beijing, China. 100040 |