NGHE10-4Binhduong.m4a
|
Tác giả: Nguyễn Thụy Mai Hân- Đại học Ngôn Ngữ Bắc Kinh
(Bài Tùy bút này đã được đăng trong tập san CẦU VỒNG HỮU NGHỊ)
Chuyến xe dần dần lăn bánh đưa tôi rời xa ngôi nhà yêu dấu, rời quê hương thân yêu để đến nơi xứ người lạ lẫm thực hiện ước mơ và hoàn thành nghĩa vụ học tập của mình. Lần cuối cùng tôi ngoái đầu nhìn lại quê hương tôi – Bình Dương (nằm ở Đông Nam bộ Việt Nam, giáp ranh thành phố Hồ Chí Minh), một cảm xúc thật khó diễn tả, tựa như đứa trẻ nhỏ không muốn rời xa vòng tay mẹ yêu. Xe cứ lăn bánh và đôi mắt tôi cứ hướng ra khung cửa xe, nhìn quê mình lần nữa. Đây là trường học PTTH Bến Cát thân thương, khu công nghiệp Mỹ Phước, nhà hát Mỹ Phước, nơi chiều chiều tôi và người thân, bạn bè, ngồi uống sinh tố, ăn chè, ngắm nhìn cảnh Mỹ Phước về đêm. Đây là con đường quốc lộ 13, ngã tư Sở Sao, nơi có món bún nem nướng nổi tiếng mà bất cứ người dân nào quen thuộc vùng đất này đều biết đến.
Con đường quốc lộ 13 và Đại lộ Bình Dương với tôi lúc này sao mà ngắn đến thế! Ngoáy đầu nhìn ngã ba Huỳnh Văn Lũy, nhìn lần cuối cơ quan thân yêu của mình. Chẳng mấy chốc xe đã vào địa phận thành phố Hồ Chí Minh, sân bay Tân Sơn Nhất hiện ra trước mắt. Vậy là tôi sắp rời xa Bình Dương thật rồi!
Bình Dương, vùng đất thân thương mà trước kia có tên gọi Sông Bé là nơi tôi sinh ra và lớn lên, vùng đất nằm ở miền Đông Nam bộ Việt Nam, có khí hậu hiền hòa, quanh năm chỉ có hai mùa mưa nắng. Vùng đất có những con đường đất đỏ, rừng cao su bát ngát, bờ sông xanh mát, những con đường rợp tán cây dầu che bóng, vườn cây trái xum xuê trĩu quả và phong phú các sản phấm của ngành nghề truyền thống: Sơn mài, điêu khắc, gốm sứ... được tạo ra với đôi bàn tay khéo léo lao động sáng tạo của những người con Bình Dương. Vùng đất của bom B52 thử nghiệm đầu tiên, nơi xảy ra những trận đánh khốc liệt nhất của chiến tranh như: Dầu Tiếng, Bàu Bàng, Đất Cuốc, Phú Lợi đã đi vào những trang sử oai hùng của dân tộc, vùng đất anh dũng trong đấu tranh và anh hùng trong lao động, vùng đất này đã cùng tôi lớn lên hai mươi mấy năm, chứng kiến những buồn vui, những kỷ niệm, ký ức ngọt ngào của tuổi thơ tôi. Tôi lớn lên từng ngày trên đất mẹ thân yêu và cũng bằng ngần ấy năm chứng kiến sự thay da đổi thịt theo nhịp thở thời gian của đất mẹ hiền hòa. Từ những ruộng đồng khô cằn hay những con đường đất đỏ sỏi đá đã biến mình thành những công trình nhà máy xí nghiệp, khu đô thị, khu nhà ở dân cư đông đúc, nhộn nhịp
Quê tôi không có danh lam thắng cảnh nổi tiếng, kỳ quan thiên nhiên thế giới như những miền đất khác. Nhưng vùng đất này là một kỳ quan tuyệt vời trong trái tim tôi. Để rồi khi đi xa đứng giữa thành phố Bắc Kinh xa hoa, náo nhiệt, một trong mười thành phố phát triển hàng đầu của thế giới, tôi vẫn cảm thấy lạc lõng, tâm trạng chông chênh và da diết nhớ Bình Dương.
Tôi nhớ đồi 29, con đường quốc lộ 13, con đường 2-9 nối liền quốc lộ 13 và quốc lộ 14, đó cũng là con đường mà mỗi ngày tôi đạp xe tới trường, con đường có hoa tràm vương mái tóc, con đường có sân vận động Bến Cát, nơi gắn liền với những buổi tập thể dục, buổi tập quân sự của học sinh quê tôi thời ấy. Con đường đất đỏ giờ đã được thay một lớp áo mới, đường rộng đẹp mang nét hiện đại, và bên đường cũng chẳng còn cánh rừng tràm hoa vàng nữa mà mọc lên những ngôi nhà khang trang hiện đại mang phong cách đô thị mới. Nhưng dù có thay đổi thế nào đi chăng nữa thì với chúng tôi, con đường ấy vẫn đong đầy kĩ niệm một thời.
Tôi nhớ khu tam giác sắt An Điền – An Tây – Phú An, nơi từng diễn ra chiến công hào hùng năm xưa, nơi mà mỗi lần "Về nguồn", bọn học trò, các cán bộ đoàn chúng tôi đều được nghe kể lại chiến công, những trạn đánh hào hùng, sự anh dũng trong chiến đấu, cũng như sự hy sinh gan dạ của một thế hệ đã ngã xuống vì quê hương thanh bình hôm nay. Cứ mỗi lần đến thăm vùng đất này, trong lòng những học trò chúng tôi đều cảm thấy bồi hồi xúc động.
Nhớ về Bình Dương, tôi nhớ về chợ Thủ, nhớ những câu vè của mẹ ru tôi từ tấm bé ''Ai về chợ Thủ bán hủ bán ve, bán bộ đồ chè, bán côí đâm tiêu....", nhớ những con đường rợp tán cây dầu to lớn cao vút và những cánh hoa dầu quay tròn trong gió, có lẽ đó của là một nét đặc trưng không lẫn vào đâu được của Thủ Dầu Một. Nhớ con đường Bạch Đằng, nhộn nhịp, rộn ràng muôn sắc hoa vào những ngày giáp tết.
Nhớ Chùa Hội Khánh, một công trình kiến trúc tôn giáo, nghệ thuật lớn nhất tỉnh, được công nhận di tích lịch sử – văn hóa cấp Quốc gia .
Nhớ chùa Bà, nhớ Lễ hội Rằm Tháng Giêng, một nét văn hóa độc dáo của Bình Dương.
Nhớ về Bình Dương, tôi nhớ khu kiến trúc cổ, những ngôi nhà cổ cách đây mấy trăm năm như nhà cổ ông Trần Công Vàng và nhà cổ ông Trần Công Hổ mang nét đậm nét văn hóa lịch sử của Bình Dương xưa.
Nhớ về Bình Dương, tôi nhớ vườn trái cây Lái Thiêu sum xuê, rợp bóng, nhớ lần trốn mẹ đến nhà bạn ở Lai Thiếu hái măng cụt, bòn bòn, bị kiến cắn đầy mà cả bọn con nít chúng tôi vẫn cứ cười tít mắt, rồi về nhà bị ba mẹ cho một trận đòn roi mà vẫn không khóc. Nhớ về Bình Dương, tôi nhớ cù lao Bạch Đằng với những vườn bưởi xanh, thơm lừng hoa bưởi mà dân quê tôi gọi là bưởi Bạch Đằng, thuở còn thơ bạn tôi vẫn ngân nga câu hát " Tóc con dài mẹ cài bông hoa bưởi, mẹ nhặt từng bông bưởi trắng con gội đầu".
Nhớ về Bình Dương, tôi nhớ Bến Cát, rừng cao su, con đường nhỏ , lá cao su đỏ ngần những ngày giáp tết, những buổi sáng vội vàng cùng mẹ trút từng chén mủ cao su để kịp giờ đến lớp.
Hoạt động Gặp gỡ hữu nghị thanh niên Trung Quốc-Việt Nam lần thứ 18 đã diễn ra tại Hà Nội, Việt Nam 2018/08/15 |
Đại sứ quán Trung Quốc tại Việt Nam tổ chức Lễ trao học bổng Chính phủ Trung Quốc năm 2018 2018/08/14 |
Xem tiếp>> |
v Phương tiện truyền thông Triều Tiên chứng thực cuộc gặp thượng đỉnh liên Triều sẽ diễn ra tại Bình Nhưỡng vào tháng 9 2018/08/15 |
v Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ cho biết có năng lực chống lại "sự tấn công" đối với nền kinh tế Thổ Nhĩ Kỳ 2018/08/14 |
v FedEx mở đường bay mới liên kết Trung Quốc và Việt Nam 2018/08/14 |
v Số người gặp nạn trong trận động đất xảy ra ở đảo Lôm-bốc In-đô-nê-xi-a tăng lên 436 2018/08/14 |
Xem tiếp>> |
© China Radio International.CRI. All Rights Reserved. 16A Shijingshan Road, Beijing, China. 100040 |