Ngọc Ánh xin giới thiệu bài tản văn "Con đường đời, không quay lại" của nhà văn Lưu Dung, đây là bài tản văn mang tính triết lý cuộc sống hiện thực sâu sắc và có ý nghĩa, có thể giúp chúng ta tham khảo. Trước khi đọc, Ngọc Ánh xin giới thiệu rất sơ qua về nhà văn Lưu Dung để các bạn có thêm ấn tượng ơn về ông.
Lưu Dung là nhà văn, họa sĩ người Hoa quốc tịch Mỹ. Quê ở Bắc Kinh, năm 1949 sinh ra tại Đài Loan Trung Quốc. Ông sáng tác hơn 70 loại tác phẩm văn học nghệ thuật. Văn chương của ông mỹ miều thanh thoát, như họa như thơ, gây tiếng vang rất lớn trong đông đảo độc giả, đặc biệt là lưu truyền rất rộng trong cộng đồng độc giả thanh niên học sinh, tác phẩm của ông hoặc là trữ tình, hoặc là nghị luận, đều toát lên triết lý sâu sắc trong những việc bình thường, khiến độc giả được giáo dục và suy ngẫm sâu sắc, động viên mọi người phấn đấu đi lên.
Tản văn: Con đường đời, không quay lại
Tác giả: Lưu Dung (Trung Quốc)
Có một nữ sinh mà đã hơn một năm tôi không gặp, bỗng đến tìm đến tôi, nhờ tôi khuyên đôi lời với người yêu cô ấy.
Tôi không dám tin, liền hỏi: "Em nhờ thầy làm thuyết khách đi tìm bạn trai em à? Chẳng phải cậu ấy từ trước đến nay đều chiều theo ý em cả hay sao? "
Cô nữ sinh cứ gật đầu: "Đúng ạ, đúng ạ."
Tôi có quen bạn trai cô ấy, trước đây thường đi cùng cô ấy đến lớp học. Cô ta đứng đó vẽ phác họa tượng thạch cao, anh chàng ngồi bên cạnh dõi theo. Khi cô ấy vẽ không tốt, toát cả mồ hôi, thì anh bạn ấy lại giúp cô lau mồ hôi, anh vừa lau cho cô ta mà lại còn vừa bị cô ta trách móc nữa.
Cô nữ sinh nói với tôi rằng: "Bây giờ tình hình khác rồi. Đều trách em cả, em thường hay cáu kỉnh, mỗi khi bực mình cứ bắt anh ấy đi ra. Mỗi khi anh ấy đi rồi, thường chỉ một lúc thôi là anh ấy lại gọi điện thoại cho em hỏi em còn bực mình nữa hay không. Thế nhưng hai tháng trước, một hôm anh ấy ra đi, không gọi điện thoại cho em nữa, mà cũng không trở về với em nữa, anh ấy không trở lại với em nữa rồi. Thầy ơi, thầy biết không, em yêu anh ấy biết nhường nào, tình cảm của chúng em đã năm năm rồi thầy ạ. Thầy xem đấy, bây giờ anh ấy lạnh nhạt với em và mặc kệ em rồi."
Không còn cách nào khác, tôi đành cố gọi anh chàng kia đến.
Vừa gặp tôi cậu ta đã hỏi: "Có phải có người nhờ thầy gọi em đến phải không? Vô dụng thôi thầy ạ, cô ấy đã nhờ một lô bạn bè tìm em rồi."
Tôi hỏi: "Tại làm sao cơ chứ?"
"Bởi vì hôm em rời khỏi nhà cô ấy, em đã thầm nhủ với mình rằng, lần này quyết không bao giờ quay trở lại."
Anh bạn trẻ đi rồi, tôi ngồi đó lặng đi một lúc, trong lòng thật là trống trải và tê tái, không phải là vì tôi giàn hoà cho hai người bạn trẻ bị thất bại mà cảm thấy trống trải, mà tôi càng nghiền ngẫm câu nói chắc như đinh đóng cột của cậu ấy.
"Quyết không quay lại!" Câu nói này quen thuộc biết bao!
Biển cả mêng mông, quay về là bến. Kẻ chơi bời biết ăn năn quay lại còn quý hơn vàng.
Từ nhỏ đến lớn, thường nghe cái câu nên quay đầu lại, hình như hễ quay lại là mọi việc đều có thể giải toả, mọi ân oán đều có thể được xóa bỏ, sai lầm có thể sửa lại. Thế nhưng trong khi đó, chúng ta cũng bị nhồi nhét quan niệm "Không quay lại".
Hồi còn nhỏ, nghe người lớn kể chuyện ma quỷ, kể về còn Hồ Ly Tinh.
Người kể chuyện trợn tròn mắt kể rằng: "Con Hồ Ly không Tu luyện đến nơi đến chốn, cho nên vẫn còn vẻ của hồ ly, đằng sau có một chiếc đuôi to tướng, nó không dám đến trước mặt người đâu, chỉ dám ở đằng sau vỗ vỗ cầu vai người, gọi tên người đó, mà chớ cho quay đầu lại đấy nhé, hễ quay đầu là bị nó cắn đứt cuống họng luôn ..."
Hồi niên thiếu đọc chuyện "Sáng lập thế kỷ" trong sách Kinh thánh, có một thành phố tên là Sodoma, bởi vì thành phố này tội ác tày trời, cho nên Thượng Đế phải hủy hoại thành phố này. Thế nhưng trong thành phố Sodoma có một gia đình tốt bụng tên là Dodd, Thượng Đế cử Thiên sứ đến dẫn hai vợ chồng Dodd và hai cô con gái ra khỏi thành phố tội ác này, và nói rằng: "Hãy chạy cho thoát mạng đi! Chớ có quay đầu lại xem đấy nhé!" Không ngờ rằng, người vợ của Dodd chạy đằng sau, không nỡ lòng phải xa rời quê hương liền quay đầu lại nhìn trộm, thế là bà liền bị biến thành cây cột muối.
Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi làm phóng viên cho một công ty Truyền hình, trong giờ hoàng kim của mỗi ngày phải cung cấp một thông tin thời sự, thế nhưng lại cảm thấy ngày càng trống rỗng, ngày càng không thoả mãn. Thế là bèn quyết định từ chức, đi ra nước ngoài tiến tu. Tôi nói lại ý định này cho người bố vợ. Ông đi đi lại lại, nói rằng tôi đang trên đà phát triển, thu nhập cũng cao, liệu có nên vứt bỏ tất cả để ra đi hay không? Lại còn nữa, liệu có ăn chắc sẽ kiên trì việc học hành tại Mỹ hay không? Một hồi lâu, bố vợ tôi mới lại lên tiếng: "Cha không phản đối việc này của con , chỉ có điều là nếu con đã quyết định rồi, thì chớ có quay đầu lại !"
Câu nói nhẹ nhàng của bố vợ mà tôi lại cảm thấy nặng trĩu thật sự, tôi gánh vác trên mình, cố gắng trải qua những tháng ngày gian khổ, trong thời gian đó, Công ty truyền hình trong nước không biết bao lần hứa cho tôi điều kiện ưu đãi khả quan, nhưng tôi đều "không quay lại".
Cho nên lúc này khi anh bạn trẻ này không nghe theo lời khuyên bảo, khi anh ấy nói rằng tuyệt đối không quay lại, tôi liền sững sờ cả người. Phát hiện từ bé đến lớn, số lần chúng ta "không quay lại" còn nhiều hơn cả là "quay lại", thậm chí có thể nói, chúng ta chịu sự giáo dục không những không phải là "quay lại là bến", ngược lại là "tuyết đối không quay lại".
Chiều nay, tôi đưa con gái đi xem bộ phim "Star Wars", ba tập đầu của bộ phim này kể lại thời niên thiếu của vai nam chính "Sky Walker". "Cậu bé Sky Walker" cùng với mẹ bị sa vào cảnh làm nô lệ, cậu có lòng can đảm hơn người, lại còn tham gia cuộc đua xe trên các vì sao và đoạt giải nhất, do vậy mà được trả lại tự do. Mẹ của cậu bé Sky Walker khi tiễn chân con, liền ôm lấy con trai mình rồi nói: "Con phải dũng cảm, chớ nên quay lại! Chớ nên quay lại !"
Tan rạp. Đứa con gái lên mười của tôi bỗng hỏi tôi rằng: "Bố ơi, tại sao mẹ cậu bé Sky Wallke lại dặn dò cậu ấy là chớ có quay lại? Chẳng lẽ bà ấy không muốn gặp lại con trai nữa mình hay sao? " Tôi cười nói với con gái rằng: "Vấn đề này, trước kia bố cũng nghĩ không thông, nhưng bây giờ thì bố nghĩ thông rồi. Thực ra mỗi chúng ta ngay từ khi chào đời đã không thể nào quay trở lại được nữa. Con nghĩ mà xem, con lọt lòng mẹ rồi, còn có thể quay lại bụng mẹ nữa hay không? Khi con đã chào đời rồi thì không bao giờ quay trở lại nữa."
Thời gian thường đi về phía trước, kim đồng hồ không bao giờ quay ngược trở lại, cho nên mọi việc chỉ cần trôi qua, thì không còn có thể quay trở lại nữa.
Quay lại là rất nguy hiểm, ai mà vừa chạy vừa quay đầu lại thì không bao giờ chạy nhanh được, lại còn dễ bị ngã nữa; những người thường quay đầu nhớ lại dĩ vãng, thì sẽ không dễ dàng tạo nên tương lai. Cho nên, trên thế giới này, xem những việc như quay đầu lại, thì cũng là đối với những việc vừa hoàn thành. Cũng như chúng ta vừa bước ra khỏi cửa phát hiện quên mang theo thứ gì đó, đành phải quay về nhà lấy, chứ không phải là quay mình trở lại.
Tôi nói với con gái rằng: "Chúng ta có thể quay mình, nhưng không cần phải quay đầu, cho dù có một ngày, con phát hiện mình đi sai đường rồi, thì con cũng nên quay mình, sải bước dài theo hướng đúng đắn, chứ không nên quay đầu phàn nàn mình bị sai rồi. Con nhớ nhé, đường đời không thể quay lại được đâu !"
Hoạt động Gặp gỡ hữu nghị thanh niên Trung Quốc-Việt Nam lần thứ 18 đã diễn ra tại Hà Nội, Việt Nam 2018/08/15 |
Đại sứ quán Trung Quốc tại Việt Nam tổ chức Lễ trao học bổng Chính phủ Trung Quốc năm 2018 2018/08/14 |
Xem tiếp>> |
v Phương tiện truyền thông Triều Tiên chứng thực cuộc gặp thượng đỉnh liên Triều sẽ diễn ra tại Bình Nhưỡng vào tháng 9 2018/08/15 |
v Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ cho biết có năng lực chống lại "sự tấn công" đối với nền kinh tế Thổ Nhĩ Kỳ 2018/08/14 |
v FedEx mở đường bay mới liên kết Trung Quốc và Việt Nam 2018/08/14 |
v Số người gặp nạn trong trận động đất xảy ra ở đảo Lôm-bốc In-đô-nê-xi-a tăng lên 436 2018/08/14 |
Xem tiếp>> |
© China Radio International.CRI. All Rights Reserved. 16A Shijingshan Road, Beijing, China. 100040 |