• Ban tiếng Việt Nam
  • Các trang trên Facebook
  • Vài nét về CRI
  • Bài văn đạt điểm tối đa của thí sinh tỉnh Tứ Xuyên: Quen thuộc

    2010-05-24 18:54:57     Đài phát thanh quốc tế Trung Quốc

    Nghe Online

    Theo yêu cầu của nhiều bạn thính giả, sau đây, Ngọc Ánh xin giới thiệu bài văn đạt điểm tối đa của thí sinh tỉnh Tứ Xuyên trong mùa thi tuyển năm 2009 Trung Quốc.

    Đề bài: Mời anh/ chị làm văn theo mệnh đề : Quen thuộc Tự quyết định thể loại, bài làm không được dưới 800 chữ.

    Bài làm: 

    Đề bài: Quen thuộc

    Cuộc sống bận rộn thường khiến cho mọi người lãng quên mất thời gian, quên cả bản thân mình, hôm nay khi đáp xe tắc xi nghe thông tin qua radio trên xe nhớ ra ngày 7 tháng 6 là ngày thi tuyển đại học hằng năm. Bất giác trỗi dậy trong tôi nỗi niềm cảm khái, thời gian thấm thoắt, bốn năm trôi qua chỉ trong khoảnh khắc tích tắc, năm đó bận rộn cho việc thi vào đại học, vậy mà giờ đây sắp đến thời điểm sắp phải xa giảng đường đại học rồi, biết bao việc lẽ ra đang xa lạ dần, thì hình như đang trở nên rất đỗi quen thuộc.

    Xe tắc xi đang bon bon trên đường, qua khung cửa xe hơi, hình như thời gian cũng đang bon bon chạy lên phía trước. Biết bao chuyện xưa cũng như cảnh vật hai bên đường phố, cứ lao lên phía trước trong đầu óc tôi, rồi lại dần dần mất hút vào đáy lòng tôi. Nhà hàng vừa mới khai trương, quen thuộc biết bao, hình như trông thấy bóng hình của mình từng đến đây ăn sáng vào trước những ngày thi cử năm nào; rặng cây mọc hai ven đường cao thấp khác nhau cứ nối dài tít tắp trông sao mà quen thuộc, hình như trông thấy bóng dáng mình vội vã rảo bước đến trường thi năm nào, nhưng lại không có tâm trí đâu mà thưởng ngoạn phong cảnh trên đường phố; xe tắc xi từ sáng đến tối mở máy điều hòa nhiệt độ, cảm giác này quen thuộc biết bao, hình như trông thấy bóng hình của mình đang phải chịu đựng cái nóng hầm hập và bù đầu với đèn sách ôn tập hết lần này đến lần khác mà không biết chán. Ngày nay tôi tuy đang học tập tại nơi đất khách, nhưng vào đúng ngày này, có cảm giác như đang du ngoạn tinh thần ngay trên quê hương quen thuộc của mình vậy, hết thảy và hết thảy, đều sao mà quen thuộc vậy.

    Chiếc xe tắc xi vẫn chạy bon bon, xe chạy qua một trường trung học và cũng là trường thi đại học, có rất nhiều phụ huynh đang ngóng đợi bên ngoài cổng  trường, quang cảnh này quen thuộc biết nhường nào, tuy không phải là mùa hè cùng năm, nhưng lại cũng nóng nực như nhau, cũng khó chịu như nhau. Ở chỗ không có bóng cây che mát, phụ huynh liền căng ô để có được một khoảnh nhỏ bóng râm, có phụ huynh ngay cả chiếc ô cũng không mang theo, thì cầm tờ báo hết sức đơn giản để che ánh nắng đỡ chiếu vào mắt, những ánh mắt của các phụ huynh đều không hẹn mà chỉ tập trung vào cùng một nơi, đó là nơi mà họ đang mong chờ, là nơi mà họ đang gửi gắm niềm hy vọng. Mọi người thường nói, "cõi lòng yên tĩnh thì tự nhiên mát mẻ", thế nhưng trong lòng của các phụ huynh có biết bao nỗi lo âu, có biết bao niềm thấp thỏm, cõi lòng họ làm sao mà có thể yên tĩnh được. Những khuôn mặt tuy xa lạ, nhưng lại cho tôi một cảm giác quen thuộc, qua họ, tôi bất giác lại nghĩ đến cha mẹ tôi, vào ngày hè nóng nực năm nào, cha mẹ tôi cũng đứng chờ ở bên ngoài cửa trường như thế này, cũng mong ngóng tin vui của tôi. Mặc dù năm đó tôi đã hết sức cảm ơn cha mẹ dốc hết công sức vì tôi, thế nhưng tôi lại không cảm thấy như khắc cốt ghi xương như chính mình từng trải như trong giây phút này. Bốn năm rèn luyện đã biến tôi trở nên chín chắn hơn, cũng làm tôi càng cảm thông hơn đối với những khó nhọc của những bậc làm cha làm mẹ, lúc này đây, sự cảm thông của tôi lại càng trở nên sâu sắc hơn.

    Mà giây phút này, các thí sinh đang khẩn trương chăm chú cầm bút ghi đáp án vào đề thi, liệu có thể nghiệm được tình cảm sâu sắc của cha mẹ mình đang mong ngóng bên ngoài cửa trường thi không nhỉ? Tuy không trông thấy quang cảnh bên trong trường thi, thế nhưng quang cảnh đó lại như đang hiện lên trước mắt tôi một cách rõ mồn một, mọi thứ sao mà quá quen thuộc vậy, trong số biết bao thí sinh đang chăm chú làm bài thi, tôi dường như trông thấy chính bản thân mình đang dốc hết tinh lực ra cho bài thi, lúc đó tôi còn non nớt nhưng lại tự tin, hoặc là đang trầm ngâm suy nghĩ, hoặc là đang viết nên những dòng đáp án. Thời gian luân chuyển đến ngày nay, tôi không thể hiểu được rằng các thí sinh ít tuổi hơn tôi liệu có thể nghiệm được những cảm xúc trên đây của tôi hay không, nhưng tôi biết được rằng các vị phụ huynh đang đứng chờ ngoài cổng trường không hề có chút oán hận, và họ không hề mong muốn cho con em mình vai gánh áp lực đi vào trường thi, cho nên họ tặng cho con em hết thảy những gì tốt đẹp nhất, và đảm đương hết tất cả mọi áp lực lên đôi vai của mình. Quang cảnh thi tuyển đại học chẳng qua chỉ là hình ảnh thu nhỏ, trên thực tế, những gì mà cha mẹ đã dành cho chúng ta có thể nói là gấp mấy nghìn lần, mấy vạn lần, những công ơn mà cha mẹ dành cho chúng ta, không bao giờ chúng ta có thể trả hết nổi. Cho nên, bất kể thân thể ở nơi đâu, chúng ta cũng đều phải luôn luôn nhớ đến cha mẹ, cảm kích cha mẹ, hãy tặng cho cha mẹ, người mà chúng ta quen thuộc nhất những gì tốt nhất và chân thật nhất.

    Tôi cố gắng giữ cho những giọt nước đang vòng quanh khóe mắt không chảy xuống, rồi lấy máy điện thoại di động ra, bấm vào những chữ số rất đỗi quen thuộc: "A lô, bố mẹ ơi, bố mẹ có khỏe không?"

    Lời bình:  Bài văn này có chỗ trình bày cụ thể, có chỗ trình ngắn gọn, mỗi dòng văn đều rất có trình tự, nội dung sinh động và cụ thể, ngôn ngữ bài văn mới mẻ thanh thoát, kết cấu bài văn độc đáo và hợp lý, đây là một bài văn hay.

    Bạn có cảm nghĩ gì sau khi thưởng thức và tham khảo bài văn đạt điểm tối đa trên đây của bạn thí sinh tỉnh Tứ Xuyên trong mùa thi tuyển năm 2009 ở Trung Quốc, bạn có kiến nghị gì cho Ngọc Ánh về hình thức trình bày những bài văn hay? Bạn có mối lo lắng gì trong quá trình luyện thi? Bạn có lời nhắn gì? Vào giờ này Hộp thư tuần sau, Ngọc Ánh xin giới thiệu tiếp với các bạn bài văn đạt điểm tối đa khác của thí sinh Trung Quốc trong mùa thi tuyển năm 2009, hoan nghênh các bạn quan tâm theo dõi.

    hoan nghênh các bạn viết thư điện tử cập nhật cho Ngọc Ánh theo E-mail vie@cri.com.cn, hoặc mời các bạn gửi qua bưu điện quốc tế theo địa chỉ: CRI- 12 Hộp thư Ngọc Ánh Ban tiếng Việt Nam Đài phát thanh Quốc tế Trung Quốc, hoặc gửi thẳng đến Phòng Văn hoá Đại sứ quán Trung Quốc 46 phố Hoàng Diệu Hà Nội chuyển Hộp thư Ngọc Ánh. Ngọc Ánh sẵn sàng và nguyện mãi mãi làm người bạn tri kỷ của các bạn.

    Lời lưu ký
    Tin ảnh
    Tin cập nhật
    Ca nhạc theo yêu cầu thính giả
    • vu minh tuan : Bài I HAVE A DREAM của nhóm ABBA hay đấy.chúc mọi người vui vẻ,hạnh phúc.mong đc làm quen với mọi người qua sđt 01695317285
    • Giàng A Sênh : Em chào tất cả các anh chị trong ban tiếng Việt Nam. Chúc các anh chị có một sức khỏe thật bình an và luôn công tác tốt. Vậy là sắp đến tết Trung Thu rồi, em xin chúc các anh chị trong Ban tiếng Việt Nam có một tết trung thu thật vui vẻ và tràn đầy tiếng cười. Nhân dịp Trung Thu, xin quý Đài gửi hộ em bài hát CHÚC BẠN BÌNH AN tới Chị Ngọc Ánh ở Bắc hà, Em Nguyễn Thị Hà ở Bắc Giang đang học tại trường Đại Học Quốc gia Hà Nội, Linh ở Đồng Xa, Mai ở Bãi Rồng, Bé Linh Sao ở Vân Đồn, Cao Mỹ và Thu ở Chiềng khoong cùng toàn thể các bạn nghe đài, chúc mọi người luôn bình an cùng một tết Trung Thu vui vẻ. Mong được làm quen với tất cả các bạn. Em xin cảm ơn quý Đài rất nhiều.
    • tran van son : chau muon gui bai hat tinh ban toi nha chau va cac ban cung hoc lop 11d bai hat tinh ban chuc cac ban hoc tot nhe
    • khien nguyen: tu lau em da biet den chuong trinh hoc tieng pho thong Trung Quoc cua quy dai. thong qua chuong trinh em cung biet them nhieu chuong trinh khac. thong qua chuong trinh toi thu 7 em muon gui bai hat "doi canh tang hinh" toi mot nguoi dac biet, anh co biet danh la "gau truc" voi loi nhan: em chuc anh gau truc hoc tot, gio la thoi diem rat quan trong vi day da sap la nam cuoi cua chung minh roi bang moi gia thi anh phai no luc phan dau de duoc bang gioi de co the tiep tuc hoc lien thong len dai hoc de thuc hien uoc mo cua chung minh. anh hay luon nho rang luc nao em cung luon o ben canh anh.
    Xem tiếp>>