• Ban tiếng Việt Nam
  • Các trang trên Facebook
  • Vài nét về CRI
  • 20 năm sau bạn hạnh phúc không?

    2012-08-21 17:28:50     CRIonline
    Hồi còn nhỏ, tôi luôn ao ước được lớn mạnh, tôi nghĩ sau khi lớn lên, bố mẹ không còn quản nổi tôi nữa. Muốn uống nước lạnh thì uống nước lạnh, buổi trưa không muốn ngủ trưa thì không ngủ, lúc đó chắc chắn rất hạnh phúc.

    Khi tôi thực sự lớn lên, cũng quả thật không còn ai để ý tôi uống nước lạnh hay không, tôi lại phát hiện ước mơ lúc đó sao mà nhỏ nhoi như vậy. Hơn nữa, trong khi giành được sự tự do không đáng kể đó, lại có thêm cái mất tự do mới lớn hơn. Chẳng hạn như 8 giờ sáng đi làm, cho dù chỉ muộn có 5 phút thôi, nét mặt của lãnh đạo, có thể nói còn khó chịu hơn nhiều so với nét mặt của bố mẹ lúc đó.

    Tôi bắt đầu thấy nhớ cuộc sống vô tư thuở nhỏ, trong khi đó, lại có sự ao ước mới: Phải đến lúc nào mới thực hiện được cơ chế làm việc mang tính đàn hồi, lúc đó chắc chắn rất hạnh phúc, có thể muốn ngủ đến lúc nào thì ngủ đến lúc ấy, không còn bị tiếng chuông nhắc nhở làm tan giấc mộng đẹp, không còn tình cảnh không rửa mặt, quên mất đi tất hối hả chạy đến văn phòng.

    Sau một vài năm, đã thực sự thực hiện cơ chế làm việc mang tính đàn hồi. Nhưng tôi lại phát hiện, niềm hạnh phúc mong đợi lúc đó lại biến mất. Cùng với tuổi càng lớn, cho dù không có tiếng chuông báo giờ, sáng sớm cũng không thể tận hưởng cái cảm giác hạnh phúc dậy muộn, thậm chí trời chưa sáng đã thức, mà thức chẳng có việc gì làm, đành cứ mở mắt chong chong chờ trời sáng.

    Nhớ lại sự từng trải làm việc hàng chục năm, tôi còn phát hiện, mỗi cơ quan đều có một lãnh đạo khó tính, thường gây rắc rối cho tôi. Bởi vậy, mỗi khi hy vọng lãnh đạo này bị điều đi chỗ khác, tự cho rằng miễn là điều người này đi, thì làm việc sẽ rất vui vẻ. Có một vài lần, ông không đi thì tôi đi cho xong. Nhưng thực tế, lần sau, nơi tiếp theo, lãnh đạo khó tính vẫn như hình với bóng. Tôi lại bắt đầu ao ước: Bao giờ con dâu thành mẹ chồng, không còn bị bắt nạt, lúc đó chắc chắn sẽ rất hạnh phúc.

    Lại một vài năm qua đi, cuối cùng tôi đã trở thành lãnh đạo. Nhưng tôi lại phát hiện, niềm hạnh phúc mơ ước lúc đó vẫn chưa đến với tôi. Cho dù không còn ai bắt nạt mình nữa, nhưng, sao lại trách nhiệm gì cũng phải do tôi gánh vác, người nào việc nào cũng phải chiếu cố đến, sao mà mệt thế?

    Ngày ngày họp, chiêu đãi, nghe báo cáo, bố trí công việc, tôi bận chúi đầu chúi mũi, công việc quay như đèn cù lại bắt đầu ao ước: Hôm nào có thể sống thư thả, không cần phải quản lý nhiều việc như thế, muốn câu cá thì câu cá, muốn chơi bài thì chơi bài, không còn phải nhìn những khuôn mặt giả dối, nghe những lời nói dối lộn mửa, xem những văn kiện khô khan nữa, đó mới là hạnh phúc.

    Thời gian bay như tên, thắm thoát tôi đã về hưu, thực sự không còn bắt tôi phải chịu trách nhiệm, các cú điện thoại phiền toái trước đây không còn gọi đến, nhà cũng ít khách đến thăm, tất cả thời gian đều thuộc về mình, tôi lại phát hiện, niềm hạnh phúc mơ ước lúc đó đâu phải là hạnh phúc, rõ ràng là sự lạnh lẽo và cô đơn bất tận.

    Ngồi một mình dưới nắng tàn, bắt đầu suy nghĩ về đời người: Cuộc đời tôi, từ nhỏ đến lớn, từ lớn đến già, đều nghĩ rằng nếu như thế này thì ngày mai sẽ hạnh phúc, nhưng vì sao sau khi đã thực hiện mọi nguyện vọng, hạnh phúc vẫn chưa đến? Lúc này mới thật sự vỡ lẽ ra câu nói: "Quá khứ tâm bất khả đắc, vị lai tâm bất khả đắc". Mọi thứ thực ra đều ở trước mắt.

    Nếu bạn cảm thấy hiện nay không hạnh phúc, luôn cho rằng thay đổi mới là hạnh phúc, hoặc trước đây mới là hạnh phúc, như vậy e rằng cả đời bạn đều khó cảm nhận niềm hạnh phúc thật sự.

    Nếu muốn biết liệu 20 năm sau có hạnh phúc không, xét về tâm trạng cá nhân mà nói, hãy xem tình hình hiện nay thì sẽ biết được: Nếu bạn hiện nay cảm thấy hạnh phúc, 20 năm sau cũng sẽ hạnh phúc; nếu bạn gửi gắm nhiều thứ vào ngày mai, 20 năm sau những nguyện vọng đó dù thực hiện được hay không, bạn đều có thể sẽ không cảm nhận được niềm hạnh phúc đích thực.

    Lý lẽ rất đơn giản, ham muốn từ trước đến nay đều không phải là cội nguồn của hạnh phúc, mà là nguồn gốc của mọi sự khổ đau. Một ham muốn được thoả mãn, lập tức sẽ có sự ham muốn mới nối tiếp, quay tròn như thế, không bao giờ hết.

    Hạnh phúc chính là ở trước mắt, là mỗi ngày trong tay bạn, thậm chí mỗi giờ mỗi phút, chứ hoàn toàn không phải là ở quá khứ hay tương lai.

    Lời lưu ký
    Tin ảnh
    Tin cập nhật
    Ca nhạc theo yêu cầu thính giả
    • vu minh tuan : Bài I HAVE A DREAM của nhóm ABBA hay đấy.chúc mọi người vui vẻ,hạnh phúc.mong đc làm quen với mọi người qua sđt 01695317285
    • Giàng A Sênh : Em chào tất cả các anh chị trong ban tiếng Việt Nam. Chúc các anh chị có một sức khỏe thật bình an và luôn công tác tốt. Vậy là sắp đến tết Trung Thu rồi, em xin chúc các anh chị trong Ban tiếng Việt Nam có một tết trung thu thật vui vẻ và tràn đầy tiếng cười. Nhân dịp Trung Thu, xin quý Đài gửi hộ em bài hát CHÚC BẠN BÌNH AN tới Chị Ngọc Ánh ở Bắc hà, Em Nguyễn Thị Hà ở Bắc Giang đang học tại trường Đại Học Quốc gia Hà Nội, Linh ở Đồng Xa, Mai ở Bãi Rồng, Bé Linh Sao ở Vân Đồn, Cao Mỹ và Thu ở Chiềng khoong cùng toàn thể các bạn nghe đài, chúc mọi người luôn bình an cùng một tết Trung Thu vui vẻ. Mong được làm quen với tất cả các bạn. Em xin cảm ơn quý Đài rất nhiều.
    • tran van son : chau muon gui bai hat tinh ban toi nha chau va cac ban cung hoc lop 11d bai hat tinh ban chuc cac ban hoc tot nhe
    • khien nguyen: tu lau em da biet den chuong trinh hoc tieng pho thong Trung Quoc cua quy dai. thong qua chuong trinh em cung biet them nhieu chuong trinh khac. thong qua chuong trinh toi thu 7 em muon gui bai hat "doi canh tang hinh" toi mot nguoi dac biet, anh co biet danh la "gau truc" voi loi nhan: em chuc anh gau truc hoc tot, gio la thoi diem rat quan trong vi day da sap la nam cuoi cua chung minh roi bang moi gia thi anh phai no luc phan dau de duoc bang gioi de co the tiep tuc hoc lien thong len dai hoc de thuc hien uoc mo cua chung minh. anh hay luon nho rang luc nao em cung luon o ben canh anh.
    Xem tiếp>>