Ảnh: Huấn luyện viên Thang Xuân Vinh
Năm ấy, trước sự giúp đỡ của Hiệp hội Người khuyết tật địa phương, ông Thang Xuân Vinh lấy bảng danh sách, cưỡi xe đạp đến từng nhà nông tìm Người có sở trường thích hợp môn thể thao cử tạ. Huấn luyện viên Vinh cho biết, hiện nay có rất nhiều em khỏe mạnh mong được tuyển chọn trong thi đấu thể thao, đa số xuất phát từ nhu cầu của phụ huynh mong được tăng thêm điểm trong thi văn hóa, đại học.v.v..., cơ bản là để "Mạ vàng" cho sơ yếu lý lịch. Nhưng tuyển chọn vận động viên Người khuyết tật thì hoàn toàn không phải như vậy. Huấn luyện viên Vinh cho biết : Có thể nói người khuyết tật không biết về môn thể thao này là thế nào. Lúc ấy nói cho các em là nhà nước đài thọ ăn ở, bản thân không phải bỏ tiền túi. Vả lại các em không phải là người lao động, người nhà cảm thấy nhà nước cung cấp nơi ăn chốn ở là rất tốt rồi, lúc bấy giờ họ không có lý tưởng cao xa, người khuyết tật ban đầu đều hơi tự ti, cũng không riêng người khuyết tật tự ti, một người mất khả năng lao động thì bất kể là khuyết tật hay lành lặn đều có phần tự ti.
Dẫn dắt mười học sinh được tuyển chọn kỹ lưỡng, huấn luyện viên Thang Xuân Vinh bắt đầu huấn luyện với hình thức "Cơm nắm vác súng trường" tại Trung tâm Thể dục thể thao người khuyết tật của Ủy ban Thể dục Thể thao thành phố Phụ Châu lúc bấy giờ. Để tránh vận động viên bị thương trong tập luyện, huấn luyện viên Vinh còn đưa ra thời khóa biểu mỗi ngày tập luyện 2 tiếng đồng hồ. Do học sinh quanh năm dựa vào hai tay để đi lại, vì thế hai cánh tay của họ thường cuồn cuộn, mọi hành động trong sinh hoạt hàng ngày cũng coi là một phần của vận động, nhưng đối với các em học sinh này mà nói, phần huấn luyện gian khổ nhất cũng là sinh hoạt thường ngày.
Lúc bấy giờ, cả đội không có phòng Y tế, các đội viên khám chữa bệnh phải đi bệnh viện nơi khác. Vào phố, có lái xe tắc-xi nhìn thấy người khuyết tật vẫy xe còn lờ đi. Huấn luyện viên Vinh và các em học sinh đều có thể nhẫn nhịn với những việc này. Do lúc ấy không có trợ cấp, có một số học sinh nông thôn còn mang gạo từ nhà tới, huấn luyện viên Thang Xuân Vinh thường bỏ tiền lương của mình ra để hỗ trợ các em học sinh này.
Năm 2003, huấn luyện viên Thang Xuân Vinh dẫn đội ngũ vận động viên do mình tuyển chọn tham gia Đại hội Thể thao toàn quốc, Lúc ấ́y Tiêu Thúy Quyên mới 18 tuổi đã cử tạ với thành tích tốt là 82,5 kg. Trong Đại hội Thể thao Paralympic Aten năm 2004, Tiêu Thúy Quyên đã giành được huy chương đồng.
Thi đấu, huấn luyện, lại thi đấu, lại huấn luyện, trong quá trình khắc phục khó khăn, trong phấn đấu khát vọng thành công, thời gian lặng lẽ trôi đi. Trong Đại hội Thể thao Paralympic Bắc Kinh năm 2008, đội ngũ này đã đón chàogiây phút huy hoàng nhất : Vận động viên Tiêu Thúy Quyên với thành tích 100 kg chiếm ưu thế tuyệt đối thắng đối thủ, đứng lên đỉnh cao của thế giới, giành một huy chương vàng cho Trung Quốc. Cờ đỏ năm sao từ từ kéo lên trong tiếng quốc ca hùng tráng, huấn luyện viên Thang Xuân Vinh đứng bên sân vận động nhớ lại những năm tháng ngọt bùi đắng cay đã qua mà trong lòng xao xuyến xúc động.
Hoạt động Gặp gỡ hữu nghị thanh niên Trung Quốc-Việt Nam lần thứ 18 đã diễn ra tại Hà Nội, Việt Nam 2018/08/15 |
Đại sứ quán Trung Quốc tại Việt Nam tổ chức Lễ trao học bổng Chính phủ Trung Quốc năm 2018 2018/08/14 |
Xem tiếp>> |
v Phương tiện truyền thông Triều Tiên chứng thực cuộc gặp thượng đỉnh liên Triều sẽ diễn ra tại Bình Nhưỡng vào tháng 9 2018/08/15 |
v Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ cho biết có năng lực chống lại "sự tấn công" đối với nền kinh tế Thổ Nhĩ Kỳ 2018/08/14 |
v FedEx mở đường bay mới liên kết Trung Quốc và Việt Nam 2018/08/14 |
v Số người gặp nạn trong trận động đất xảy ra ở đảo Lôm-bốc In-đô-nê-xi-a tăng lên 436 2018/08/14 |
Xem tiếp>> |
© China Radio International.CRI. All Rights Reserved. 16A Shijingshan Road, Beijing, China. 100040 |