Vài nét về CRI            Ban tiếng Việt Nam
Trang chủ | Chuyên đề | Thể dục thể thao | Nhà Trường | Hộp thư Ngọc Ánh | Bách Khoa TQ
 
Thời sự | Văn hoá | Du lịch | Vui chơi giải trí | Tổng hợp | Tin ảnh | Học tiếng Trung Quốc      Vào Trang Cũ >>
 
  Câu lạc bộ Tuổi trẻ—con đường bảo vệ môi trường của bạn Vương Phượng Trúc
   2008-01-10 14:40:45    cri

Nghe Online

Vừa nghe tiếng chim hót thánh thót, vừa dạo bước dưới những hàng cây xanh mượt...đó là khao khát của rất nhiều người dân thành thị hiện nay, nhưng nếu con người can thiệp quá nhiều vào môi trường thiên nhiên, có lẽ sau này chúng ta không thể trông thấy cảnh chim bay, cây cối đâm chồi nẩy lộc... Cho nên việc bảo vệ môi trường là hết sức quan trọng, nhưng thực tế ý nghĩa của việc bảo vệ môi trường không chỉ dừng lại ở đây.

Nói là bình thường nhưng thực ra lại chẳng bình thường chút nào. Tháng 8 năm 2007, bạn ấy được bầu làm cố vấn thanh niên khu vực châu Á-Thái Bình Dương của Chương trình Môi trường Liên Hợp Quốc, trở thành cố vấn thanh niên Trung Quốc duy nhất trong 14 đại diện thanh niên của chương trình này.

Bạn đó là Vương Phượng Trúc, sinh năm 1986, hiện là sinh viên năm thứ ba chuyên ngành tiếng Anh Thương mại Trường Đại học Nông nghiệp Hoa Trung Trung Quốc.

"Sự kiên trì bảo vệ môi trường" của bạn Phượng Trúc là chịu sự ảnh hưởng của gia đình ngay từ hồi còn nhỏ. Nhà Trúc ở bên bờ sông Thanh Mộc, con sông nhánh của sông Trường Giang, ông nội làm ở Trạm thủy văn, bố làm Nhà máy thủy điện, cho nên từ nhỏ bạn Trúc đã thường xuyên tiếp xúc với thủy điện.

Hơn nữa, cứ đến mùa hè Trúc đều đi chơi dọc bên bờ sông, bởi vậy từ nhỏ đã có tình cảm nồng thắm với môi trường thiên nhiên.

Nhưng Trúc thật sự đi lên con đường bảo vệ môi trường là sau khi vào đại học.

"Tôi đang học là Trường Đại học Nông nghiệp Hoa Trung Vũ Hán. Hiện nay các đoàn thể bảo vệ môi trường không phải dòng chính trong rất nhiều trường đại học, nhưng đại học nông nghiệp chúng tôi lại hết sức coi trọng. Trong cuộc sống nhà trường ngày thường, tôi được tiếp xúc các hoạt động của Hiệp hội bảo vệ môi trường, như rạp chiếu phim xanh, quan sát chim muông v.v, hơn nữa môi trường của trường chúng tôi rất đẹp, cho nên tôi luôn giữ tình cảm đối với môi trường thiên nhiên."

Bạn Phượng Trúc sau khi gia nhập Hiệp hội Xanh của nhà trường lại càng chú trọng bảo vệ môi trường hơn, ngay cả người bán hoa quả trong trường cũng biết, trường này có một cô sinh viên mua táo mà không lấy túi ni lông để đựng, cô sinh viên này chính là Trúc.

Trong cặp sách của Trúc bao giờ cũng có một đôi đũa "sạch" có thể sử dụng nhiều lần được đựng trong một túi vải màu xanh nhạt, trên có viết dòng chữ: "rừng của chúng ta đang giảm thiểu". Khi ăn cơm ở nhà ăn hoặc ăn ở ngoài, Phượng Trúc đều sử dụng đôi đũa này của mình, tận khả năng giảm thiểu dùng đũa sử dụng một lần.

Trong tủ của bạn Trúc chỉ có rất ít quần áo, bởi vì theo bạn, chỉ cần có vài bộ quần áo mà mình thích là đủ rồi, lành làm gáo, vỡ làm môi cũng là vì bảo vệ môi trường.

Bảo vệ môi trường đòi hỏi bản thân làm từ những việc nhỏ bên mình, đây là quan điểm đề xướng của Hiệp hội Xanh mà bạn Phượng Trúc là thành viên, các bạn gọi nó là "vui vẻ bảo vệ môi trường".

Bởi vì nhiều người cho rằng bảo vệ môi trường là một công việc rất gian khổ, phải đến những nơi bẩn thỉu hôi hám, ví dụ như cải tạo hồ nước bị ô nhiễm v.v; hoặc cho rằng đây là một công việc rất gian nan, ví dụ như phố biển không dùng đũa sử dụng một lần trong vườn trường v.v, nhưng Trúc cho rằng, bảo vệ môi trường có thể bắt đầu từ "thái độ". Bạn nói:

"Vui vẻ bảo vệ môi trường có một điều rất quan trọng là làm từ bản thân, trước hết phải yêu cầu nghiêm khắc đối với bản thân, đó là thái độ cuộc sống, không phải ép buộc bạn làm như vậy hoặc coi đó là một trách nhiệm, phải giúp mọi người vượt qua cảm giác gánh nặng, như vậy mọi người mới vui lòng bảo vệ môi trường."

Bảo vệ môi trường phải là một việc làm vui vẻ, hơn nữa cũng chỉ khi tìm được niềm vui trong đó thì mọi người mới tích cực tham gia bảo vệ môi trường.

Bạn Phượng Trúc có cảm nhận sâu sắc về điều này, mặc dù bạn gặp rất nhiều khó khăn trong quá trình tham gia hoạt động bảo vệ môi trường, nhưng những ̣điều mà bạn cảm nhận nhiều nhất vẫn là niềm vui.

Mỗi khi nhận được những tràng pháo tay trong khi tuyên truyền bảo vệ môi trường trên tàu hỏa là lúc bạn Trúc cảm thấy vui vẻ nhất; mỗi khi kết lên tình bạn nồng thắm với các bạn đồng đội tham gia hoạt động bảo vệ môi trường cũng là lúc bạn cảm thấy vui vẻ nhất; nhưng càng vui vẻ hơn là mỗi khi bạn giúp các em học sinh hiểu được tầm quan trọng của việc bảo vệ môi trường trong các hoạt động tuyên truyền giáo dục tại các trường tiểu học.

Những niềm vui ấy còn rất nhiều. Hiện nay Phượng Trúc không cô đơn, là một trong hai cố vấn thanh niên khu vực châu Á-Thái Bình Dương của Chương trình Môi trường Liên Hợp Quốc, bạn đã cùng với thanh niên trong khu vực nỗ lực đóng góp sức mình vì sự nghiệp bảo vệ môi trường.

Hiện nay bạn Trúc cứ ba tháng lại trình một bản báo cáo về công tác bảo vệ môi trường trong khu vực lên Chương trình Môi trường Liên Hợp Quốc, và còn tham gia các diễn đàn quốc tế về bảo vệ môi trường, học tập kinh nghiệm bảo vệ môi trường, phổ biến tuyên truyền cho đông đảo các bạn trẻ trong khu vực.

Bạn đồng thời cũng là một điều phối viên, điều phối các bạn trẻ trong khu vực tìm hiểu và tham gia công tác bảo vệ môi trường, cho nên bạn cũng mong muốn các bạn thính giả trẻ đang có mặt bên máy thu thanh cùng tham gia vào việc bảo vệ môi trường:

"Các bạn chỉ cần ghi nhớ vui vẻ bảo vệ môi trường là được, mọi người cùng nhau tận hưởng tuổi thanh xuân một cách vui vẻ, tận hưởng thái độ vui vẻ bảo vệ môi trường này, đưa việc bảo vệ môi trường vào cuộc sống của mình, đừng để nó trở thành một gánh nặng, mà là thái độ làm ngay bây giờ, làm trong sau này và làm mãi."

Nếu các bạn cũng có nguyện vọng như Phượng Trúc thì hãy cùng nỗ lực với bạn Phượng Trúc.