Vài nét về CRI            Ban tiếng Việt Nam
Trang chủ | Chuyên đề | Thể dục thể thao | Nhà Trường | Hộp thư Ngọc Ánh | Bách Khoa TQ
 
Thời sự | Văn hoá | Du lịch | Vui chơi giải trí | Tổng hợp | Tin ảnh | Học tiếng Trung Quốc      Vào Trang Cũ >>
 
  Thể dục thể thao Trung Quốc có lịch sử lâu dài
   2009-07-22 17:03:02    CRIonline
Thể dục thể thao Trung Quốc có lịch sử lâu dài, nhưng từ "thể dục thể thao" lại là một từ ngoại lai. Từ "Thể dục" xuất hiện sớm nhất vào cuối đời Thanh đầu thế kỷ 20, lúc đó Trung Quốc có hàng loạt lưu học sinh sang Nhật du học, chỉ riêng trong vòng từ năm 1901 đến năm 1906, cả thảy có hơn 13 nghìn người sang Nhật du học, trong đó có rất nhiều lưu học sinh chuyên ngành thể dục, sau khi về nước, những lưu học sinh này mới đưa từ "thể dục" vào Trung Quốc.

Tại Trung Quốc, từ "thể dục" bắt đầu xuất hiện vào năm 1904, khi thực thi giáo dục toàn diện, trong Điều lệ thành lập trường Mầm non Hồ Bắc có viết: Bảo toàn thân thể chi kiện vượng, thể dục phát đạt cơ địa" (có nghĩa là: Giữ gìn thân thể khỏe mạnh, xây dựng cơ sở phát triển thể dục.) "Quy chế lớp giảng dạy Viện mầm non Hồ Nam" công bố năm 1905 có viết: "Thể dục công phu, thể thao phát đạt kỳ biểu, nhạc ca phát đạt kỳ lý (có nghĩa là: tập thể dục và võ thuật, có thể tăng cường sức khỏe, học âm nhạc có thể vun đắp trí tuệ và tâm hồn.)"

Tại Trung Quốc, đoàn thể thể dục được thành lập sớm nhất là "Hội thể dục thương mại Thượng Hải" vào năm 1906. Năm 1907, tại Thiệu Hưng, nhà cách mạng nữ nổi tiếng của Trung Quốc Thu Cần cũng đã sáng lập hội thể dục. Cùng năm, trong sớ tấu của Bộ học vương triều nhà Thanh cũng bắt đầu xuất hiện từ "thể dục". Sau cách mạng Tân Hợi, từ "thể dục" bắt đầu được sử dụng.

Năm 1762, Nhà tư tưởng Pháp Rousseau đã xuất bản một bộ sách mang tên "Ê-mê-li". Ông từng dùng từ "thể dục" để miêu tả quá trình rèn luyện sức khỏe của Ê-mê-li như dưỡng sinh, đào tạo và rèn luyện thân thể,v.v. Vì bộ sách này đã kịch liệt phê phán giáo dục trong giáo hội lúc đó, đã dẫn đến sự phản ứng quyết liệt trên thế giới, vì vậy, từ "thể dục" bắt đầu thịnh hành khắp các nước trên thế giới. Từ đó chúng ta có thể nhìn thấy, từ "thể dục" bắt nguồn từ "giáo dục", ý nghĩa của "thể dục" là chỉ một lĩnh vực chuyên môn trong hệ thống giáo dục. Cho đến thế kỷ 19, các nước phát triển giáo dục trên thế giới đều phổ biến sử dụng từ "thể dục thể thao". Vì Trung Quốc bế quan tỏa cảng, cho đến giữa thế kỷ 19, môn thể thao của Đức và Thụy Điển đã truyền vào Trung Quốc, sau đó, Chính phủ đời Thanh Trung Quốc đã mở lớp "thể thao" trong trường "Dương Học Đường". Vào khoảng năm 1902, một số sinh viên lưu học tại Nhật đã từ Nhật truyền thuật ngữ "thể dục thể thao" này vào Trung Quốc. Văn hóa phương tây không ngừng đi vào Trung Quốc, nội dung môn thể dục trong trường cũng phát triển từ đơn nhất đến đa nguyên hóa, lớp thể thao cũng bắt đầu xuất hiện môn bóng rổ, điền kinh, bóng đá,v.v. Rất nhiều nhân sỹ trí thức cho rằng không thể gọi giờ thể dục trong nhà trường là giờ thể thao, phải hiểu rõ ý nghĩa khái niệm về cấp độ của từ này. Năm 1923, trong "Dự thảo chương trình trung tiểu học", chính thức đổi "môn thể dục" thành "môn thể dục thể thao".

Từ đó, từ "thể dục thể thao" trở thành thuật ngữ chuyên ngành giáo dục sức khỏe trong nhà trường.